ông cách nào ?
Chuyện Chu Ngân, nhà nào trong thôn Thất Lý cũng , thậm chí nhà nào cũng tham gia. Chuyện hôm nay coi như một kết thúc, ông mời nhà mời nhà , là đều mời?
Nhà họ Chu còn tiếp tục sống ở thôn Thất Lý , thì đương nhiên là mời tất. Đợi đến lúc ông c.h.ế.t chắc chắn sẽ phô trương thế , đến lúc đó đại lang mời vài nhà thiết, tầm mười bàn là đủ .
Thực , ông thà mời cả thôn ăn một bữa, cũng mời nhà họ Chương một .
Mang tiếng là huyết thống gần, nhưng thực tình cảm chẳng bao nhiêu.
Huyết thống cũng dựa qua mới gắn kết , qua thì lấy tình cảm?
Ông và nhà họ Chương, gặp nào là tổn thương , thà gặp còn hơn.
Lão Chu lấy tẩu t.h.u.ố.c , nhưng hút.
Chương lão đại chỉ im lặng trong chốc lát tiếp tục lải nhải: “Không biểu , vì áy náy mới rình rang thế , nhưng c.h.ế.t , to đến mấy nó cũng thấy, chi bằng giữ đồ vật cho sống dùng.”
“Ta nhớ nhị biểu về điểm thấu đáo, hồi nhỏ , nó đến nhà …”
“Nhỏ cỡ nào?” Lão Chu bực bội ngắt lời : “Biểu ca, nhớ nhị hồi nhỏ từng đến nhà .”
“Sao đến, đại cô dẫn nó đến mà,” Chương lão nhị : “Biểu ca, sớm , nếu bồi thường cho biểu , thì cũng nên cái gì thực tế chút. Huynh mời cả thôn ăn cơm thì ích gì? Bọn họ quan hệ gì với biểu ? Luận huyết thống, và đại ca mới là cận nhất với biểu . Huynh bồi thường cho nó thì sống , chăm sóc sống cho , biểu suối vàng , nó chẳng sẽ vui ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-613.html.]
Chương lão đại gật đầu tán thành lia lịa.
Lão Chu ngây , tẩu t.h.u.ố.c trong tay suýt rơi.
Mãn Bảo bên cạnh cũng ngây , kêu lên: “Hóa tiểu thúc tiểu thúc ruột của con ạ?”
Lão Chu đầu tát nhẹ đầu Mãn Bảo một cái, quát: “Nói bậy bạ gì đấy, nó với là , ? Biểu , đừng linh tinh, cái gì gọi là cận nhất với các ? Thế là cái gì?”
“Thế nên mới với nó chứ? Trừ cả nhà , cận nhất với biểu chẳng là chúng ?”
Lão Chu ấp úng: “Ta…” nên lời.
Chương lão đại : “Biểu , cũng đừng trách khó . Muốn , nhị biểu chính là hại c.h.ế.t đấy, đại cô ở suối vàng đau lòng thế nào .”
“ ,” Chương lão nhị tiếp lời: “Năm xưa đại cô thương tiểu biểu nhất, khi lâm chung còn dặn dò chăm sóc cho tiểu biểu , cũng chăm sóc cho chúng , kết quả thì …”
Chương lão nhị hừ một tiếng : “Có tức phụ là quên nương, đại cô chân , chân trở mặt với nhà . Chuyện thì thôi , chúng dù cũng là ngoài, tiện so đo với , nhưng Chu Ngân là của đấy.”
Chương lão đại gật đầu liên tục, tiếp lời: “Gia nghiệp đại cô và đại dượng để một nửa của nó. Hai khổ cực cả đời, cái khác nhưng tiền cưới vợ cho nhị biểu chắc chắn để chứ?”
“Cho dù để , cũng nuôi nấng cho . Đại cô cưới tức phụ cho , nuôi lớn đứa nhi t.ử còn của bà chẳng lẽ đạo ?” Chương lão nhị tiếp: “Kết quả thì , hừ, cưới một mụ đàn bà rắn rết, thế mà đem bán đứa nhi t.ử út của đại cô .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Tay lão Chu run rẩy vê t.h.u.ố.c lá sợi, mắt đỏ hoe : “Chúng bán nhị …”
“Nói thì thế, kết quả chẳng vẫn bán ?” Chương lão nhị ngắt lời ông: “Huynh nhiều nhi t.ử thế, bán bừa đứa nào chẳng ? Cùng lắm thì còn khuê nữ đấy, bán khuê nữ cũng mà, nữ hài t.ử bao giờ chẳng giá hơn nam hài tử. Kết quả tiếc con Hỉ, bán của , trong lòng Chu Ngân hận thế nào .”