Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 61

Cập nhật lúc: 2025-10-09 05:39:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo cảm thấy đúng: “Phải hai con rùa mới sinh con , một con đực, một con cái.”

 

“Ai ?”

 

“Gà và heo đều như , cũng như ,” đừng Mãn Bảo tuổi còn nhỏ, thực cô bé nhiều, cô bé lượt liệt kê cho : “Gà mái nhà ấp gà con, nương đều kiểm tra trứng gà, là chỉ trứng do gà mái đẻ cùng gà trống mới nở gà con. Mùa xuân, cháu trai Đại Trụ cho heo nái nhà họ đẻ heo con, cố ý sang thôn bên cạnh mời heo đực về thành với heo nái. Người cũng cưới vợ mới thể sinh con.”

 

Cho nên, “Ngươi mua hai con rùa, một con đực một con cái, như mới thể sinh con, một năm một lứa, mười năm là mười lứa. Đến lúc đó chúng ăn hai con lớn, những con khác tiếp tục nuôi, sinh con…” Mãn Bảo đếm đếm, chính cũng sợ ngây , “Oa, như chúng sẽ nhiều rùa.”

 

Bạch Thiện Bảo cảm thấy cô bé lý, bèn quyết định tối về sẽ với mẫu .

 

Mãn Bảo thấy chịu lời khuyên của , càng thêm hoạt bát, chỉ bản vẽ của : “Ao ngoài nuôi rùa , còn thể trồng sen nữa, ngươi sen , ở hạ du bờ sông thôn chúng nhiều. Mùa hè hoa nở , hạt sen ăn ngon, củ sen cũng ngon.”

 

Mãn Bảo phấn khích hẳn lên: “Ta dẫn ngươi đào củ sen nhé, năm ngoái xem qua , đào .”

 

Bạch Thiện Bảo liền hỏi: “Chúng hẹn hôm nay bắt sâu xanh ?”

 

Mãn Bảo để ý, : “Sau bắt cũng mà, chúng đào củ sen , củ sen hơn sâu nhiều.”

 

Bạch Thiện Bảo cũng thực sự bắt sâu, liền gật đầu đồng ý.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Tiếng chuông tan học vang lên, lũ trẻ liền dậy cung kính từ biệt Trang . Sau khi Trang phất tay, cả đám vui vẻ ào ngoài.

 

Mãn Bảo dĩ nhiên cũng chậm chân, ôm sách của lao , Thiện Bảo còn nhanh hơn cô bé. Ra đến ngoài, gặp ngay Đại Đầu đến đón Mãn Bảo.

 

Hôm qua Lưu thị khi tan học, trẻ con các nhà đều tự về, mà trang viên nhà họ Bạch cách trường học cũng xa lắm.

 

Thiện Bảo nhanh chóng hòa nhập với trường học thì thể khác biệt , cho nên họ là hôm nay sẽ đến đón .

 

Thiện Bảo cầu còn , cũng sẽ chơi cùng các bạn học.

 

, lúc Lưu thị cho đến đón , nhưng cho nhà bờ sông xem chừng, nếu Bạch Thiện Bảo bờ sông chơi đùa thì lập tức bắt về.

 

Thấy Mãn Bảo còn cần đón, Thiện Bảo liền đắc ý, cô bé vẫn là đứa trẻ cai sữa.

 

Mãn Bảo đáp: “Ngươi mới cai sữa , tám tháng b.ú sữa nữa , hừ! Đại Đầu đến giúp cầm sách thôi.”

 

, cháu đến cầm sách cho tiểu cô.”

 

Miệng thì , nhưng Mãn Bảo cũng quyết định tối về sẽ với mẫu , bảo Đại Đầu và cần đến trường đón nữa.

 

Mãn Bảo cảm thấy coi thường, bèn cố vẻ uy nghiêm, lệnh cho Đại Đầu: “Chúng đào củ sen, Đại Đầu, ngươi dẫn đường!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-61.html.]

Đại Đầu thầm nghĩ tiểu cô đúng là trẻ con, nghĩ gì nấy. Vóc dáng bé tí thế đào củ sen, là đào củ sen là tự chôn đây?

 

liếc Bạch Thiện Bảo bên cạnh, cảm thấy thể mất mặt tiểu cô mặt bạn học của cô bé , bèn đảo mắt một vòng : “Tiểu cô, chúng về nhà cất sách , còn về lấy cuốc nữa chứ.”

 

Mãn Bảo đang ngẩng cao đầu liền khựng , cô bé gãi đầu, cố nhớ hỏi: “Đào củ sen cần cuốc ?”

 

Đại Đầu chắc nịch: “Cần chứ ạ, củ sen ở bùn mà.”

 

Bạch Thiện Bảo liền liếc Mãn Bảo với ánh mắt khinh bỉ, thầm nghĩ cô bé ngốc thật, ruộng mà còn đồ vật đất dùng cuốc để đào.

 

Cậu tự cho cùng vai vế với Mãn Bảo, cũng là trưởng bối của Đại Đầu, bèn phất tay : “Thôi , thôi.”

 

Ở một bên quan sát, Bạch nhị lang thấy bọn họ về hướng khác, khỏi gãi đầu gãi tai: “Làm bây giờ?”

 

Bạch nhị lang c.ắ.n răng: “Đuổi theo! Nếu chỉ ba đứa chúng nó thì sợ, chúng lớn hơn chúng nó mà.”

 

Hai bạn nhỏ còn cũng cảm thấy bọn họ chắc chắn đ.á.n.h thắng ba đứa , bèn cùng xách bao tải theo.

 

Đại Đầu dẫn họ về nhà họ Chu, cất sách xong liền một vòng nhà, thấy lớn đều ở nhà, liền bà nội chắc chắn vườn rau. Hôm nay nhà thu hoạch cải trắng, những việc lớn trong nhà như thường đều do bà nội quyết định.

 

Mãn Bảo và Thiện Bảo đều đang thúc giục, dù cũng là trẻ con, nóng vội.

 

Đại Đầu còn cách nào khác, đành tìm Nhị Nha đang nhóm lửa nấu cơm trong bếp, bảo cô bé đồng tìm tứ thúc về, đến thẳng chỗ ruộng sen bên bờ sông tìm bọn họ.

 

Nhị Nha liếc nồi cơm đang nấu, chạy .

 

Đại Đầu liền lấy một cây gậy thô, : “Cuốc trong nhà mang hết , chúng cầm gậy thôi.”

 

Mãn Bảo và Thiện Bảo ý kiến gì, miễn là .

 

Thế là cả đám về phía bờ sông, men theo bờ sông thẳng về phía , khỏi cuối thôn thêm một đoạn nữa là đến một bãi bồi. Con sông ở đây lấn một vùng đất ngập nước khá rộng, đó lượn một vòng tiếp tục chảy xuôi. Lũ trẻ cũng con sông sẽ chảy , trong núi.

 

Mãn Bảo hơn một theo con sông về phía xem nó rốt cuộc chảy về . Đại Đầu hiển nhiên ý nghĩ nguy hiểm của tiểu cô, bèn dặn dò: “Tiểu cô theo sông, sẽ gặp chúng cháu nữa ; cũng đến gần mép nước, lỡ ngã xuống, tay cháu ngắn, nắm tiểu cô .”

 

Mãn Bảo lọt tai , nhưng vẫn gật đầu.

 

Đến nơi, Thiện Bảo đưa mắt , thấy ở đây nhiều cỏ dại mọc cao, bãi bồi lác đác vài chiếc lá sen tàn úa.

 

Nói là bãi bồi, nhưng thực chỗ đất gần nơi họ khô cứng. Vì hôm qua mưa một trận nên còn ít hố nhỏ đọng nước, nước trong, thể thấy rõ đáy hố.

 

Bạch Thiện Bảo tò mò xổm xuống xem, còn đưa tay đo thử hố nhỏ.

 

 

Loading...