Mọi lấp cái hố đó , đắp thành hình nấm mồ. Tuy chỗ đất đào xới, nhưng cả khu vực đều là đất của thôn Thất Lý nên cũng chẳng gì sợ.
Anh em nhà họ Chu cẩn thận khiêng quan tài về nhà, đặt chính giữa nhà chính.
Tiền thị và tiểu Tiền thị lúc mới trải bộ áo liệm chuẩn sẵn lên hai bộ hài cốt.
Còn những đồng tiền xu cần bỏ , Tiền thị đều bỏ thiếu một xu.
Nhìn cuối cùng, lúc mới đậy nắp quan tài , trong thôn đóng đinh niêm phong quan tài .
Mọi lặng lẽ treo vải trắng lên cổng lớn và nhà chính. Lão Chu mua nhiều vải trắng, nhưng trong thôn vẫn cảm thấy tang lễ thế là đủ .
Đâu nhà nào cũng tiền mua vải bố treo lên cửa.
Có lá cờ trắng treo lên là lắm .
Mãn Bảo còn tỉnh ngủ lôi dậy mặc đồ tang. Tiểu Tiền thị lau mặt cho nàng tỉnh táo hơn chút.
Thấy nàng mở to đôi mắt tròn xoe , tiểu Tiền thị thì thầm: “Lát nữa khách đến, con túc trực bên linh cữu (để tang), Mãn Bảo ngoan nhé.”
“Sớm thế ạ?”
“Ừ, chủ nhà đều dậy sớm một chút.” Tiểu Tiền thị dỗ dành Mãn Bảo, buộc một dải vải trắng ngang eo nhỏ của nàng dẫn nàng nhà chính.
Nhà chính đốt một đợt giấy tiền vàng mã. Tiểu Tiền thị dẫn Mãn Bảo đến bên cạnh Chu đại lang, bảo nàng quỳ ở vị trí đầu tiên.
Hai bên quan tài trải chiếu, lúc tỷ nhà họ Chu đều mặt. Mãn Bảo trái , sang chỗ đại tỷ nhưng Chu đại lang kéo , thấp giọng : “Ngồi đây với đại ca , lát nữa khách đến viếng nhớ đáp lễ, đáp lễ thế nào ?”
Mãn Bảo do dự gật đầu.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nhà họ Chu từng đám tang, nhưng những nhà khác trong thôn thì . Mãn Bảo cũng từng theo xem, hiếu t.ử canh giữ hai bên cúi đầu đáp lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-605.html.]
Trời tờ mờ sáng, khách mang đồ cúng đến cửa. Người đến đầu tiên là nhà họ Tiền, đó là một gia đình trong thôn.
Nhà lão Chu mượn bàn ghế của ít nhà trong thôn. Biết ăn cơm đông, họ dứt khoát bày bàn ghế dọc theo con đường cửa nhà họ Chu kéo dài đến tận gốc đa lớn đầu thôn.
Thức ăn cũng chia nấu ở các nhà hàng xóm, mỗi nhà phụ trách mười bàn. Thịt băm sẵn chia đến từng nhà, còn từng bao bột mì trộn cám…
Không ai cảm thấy như là đúng. Mời nhiều như , chẳng nhà giàu , nhà ai cỗ mà thể cơm trắng bột mì tinh?
Huống chi, đây mới là năm đầu tiên thiên tai.
Đến khi tang sự thực sự bắt đầu, lão Chu và Tiền thị buông tay, thậm chí con cái nhà họ Chu cũng nhúng tay . Bên ngoài bộ hành trình do tiểu Tiền thị dẫn dắt các chị em dâu cùng các bô lão trong thôn lo liệu.
Lão Chu đỡ Tiền thị ngoài, hai cũng một bên quan tài, nhưng mặc áo tang, chỉ buộc một dải vải trắng ngang hông.
Hai thỉnh thoảng ném ít giấy tiền chậu than, hốc mắt đỏ hoe.
Phàm là trong thôn đến bái tế, hai phu thê đều trịnh trọng theo đáp lễ.
Người nhà họ Chương đến nơi thì thấy lão Chu và Tiền thị đang cúi cảm tạ dâng hương. Vừa ngẩng đầu lên, hai bên liền chạm mắt .
Lão Chu vỗ nhẹ tay lão thê, xỏ giày ngoài: “Biểu ca, biểu , các đến ?”
Chương lão đại nhíu mày: “Ngươi là phận ca ca, cũng chỗ đó?”
Chương lão nhị quanh quất : “Đại ca kệ , chẳng lẽ cho phép biểu ca trong lòng áy náy . biểu ca, chúng ?”
Một thanh niên lanh lợi bước tới : “Là Chương gia biểu thúc ạ, mời mời mời, bàn của các vị ở trong sân, để dẫn đường.”
Chương lão nhị đưa cái túi nhỏ mang theo cho thu đồ cúng ở cửa, cũng chẳng ghi danh, chắp tay lưng thẳng , liếc cái bàn : “Một bàn đủ .”