Chu tam lang gật đầu.
“Đem cả ba bao xay xát hết , giữ cám mì, trộn một bao cám mì bột mì.”
Chu tam lang: “… Cha, thế khó coi quá ?”
“Khó coi nhưng thực tế,” lão Chu vỗ đầu : “Cho dù năm nay thôn thu hoạch lúa mạch tệ, nhưng cũng chẳng ai dám thả cửa ăn bột mì trắng. Con xem già trẻ lớn bé trong thôn bao nhiêu , còn cả nhà cữu cữu con, thông gia các phòng…”
Lão Chu nghiến răng : “Còn nhà cữu cữu nữa đấy!”
Chu tam lang nhớ tới điều gì, rùng một cái, gật đầu liên tục, hỏi: “Cha, một bao cám mì đủ ? Có cần trộn thêm chút nữa ?”
Lão Chu do dự một chút: “Tuy rằng thực tế, nhưng cũng thể quá khó coi, bánh bao ăn mới . Hay là con hỏi đại tẩu con , nó là bánh bao, chắc nó .”
Chu tam lang sờ sờ đầu, quả nhiên bếp hỏi tiểu Tiền thị.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chỉ lát tiểu Tiền thị đuổi ngoài: “Thiệt tình chú cũng nghĩ , còn trộn cả một bao cám mì, thế thì nặn thành bánh bao ? Mười cân bột mì chú trộn một cân thấy nhiều , mỗi ba bao lúa mạch mà chú định trộn hẳn một bao cám…”
Chu tam lang rụt cổ chạy mất, đáng thương vô cùng tìm cha .
Lão Chu thở dài một đầy ưu thương: “Thôi , khiêng thêm một bao lúa mạch trong nhà xay. Haizz, tối nay bảo đại tẩu con lúc bánh bao cũng trộn thêm ít cám mì , nhà ăn dè sẻn một chút, còn một thời gian nữa mới đến vụ thu hoạch lúa chiêm cơ mà.”
Chu tam lang gật đầu, xoay khiêng lúa mạch.
Tiền thị thì đang đưa tiền cho Chu đại lang mua quan tài: “Mua loại đóng sẵn đắt hơn nhiều đấy, con cầm năm lượng bạc, cố gắng mua loại một chút. Tiểu thúc và tiểu thẩm con chôn chung, cố gắng mua loại rộng rãi .”
Chu đại lang .
Tiền thị mở một hộp tiền khác, lấy một xâu tiền đưa cho : “Còn cả giấy trắng, vải sô, cờ trắng cũng mua luôn ở cửa hàng quan tài. Con cẩn thận chút, đừng để thiếu đồ, chúng chỉ một ngày để lo liệu tang sự, việc cho thể diện một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-603.html.]
Tiền thị lau khóe mắt : “Năm đó vội vàng, tối lửa tắt đèn chôn , chỉ một chiếc chiếu và một cái chăn. Lần để họ trở về đàng hoàng, thanh thản.”
Chu đại lang nhận tiền .
Chu đại lang lui sang một bên, Chu nhị lang mới tiến lên.
Tiền thị vẫn đưa cho một xâu tiền, nghĩ ngợi thêm một xâu nữa: “Lúc tiệc rượu cho lão tứ mới dùng hơn một xâu, nhưng khác . Lần đến xa, cả thôn già trẻ chắc chắn đều mời đến, hơn nữa hiện tại thịt cũng đắt, con mua nhiều một chút, lo khỏi họa.”
Chu nhị lang nhận tiền .
“Nếu đủ thì cứ nợ , đợi xong việc ngày trả tiền.”
Phùng thị dạo một vòng vườn rau, trở về : “Nương, rau trong vườn e là thiếu một chút.”
Nhà họ trồng nhiều rau nhưng Chu nhị lang gần như ngày nào cũng mang lên huyện bán, nhất thời cung cấp cho nhiều ăn như cũng khó khăn.
Tiền thị nghĩ ngợi dậy : “Ta ngoài một vòng, các con ở nhà để ý một chút, bảo Đại Đầu Đại Nha trông chừng mấy đứa nhỏ, cho chúng chạy lung tung.”
“Vâng ạ.”
Lúc đang là thời điểm rau xanh nhiều nhất trong năm, vạn vật sinh trưởng nhanh chóng, rau trong vườn hai ba ngày là mọc một lứa, cho nên chỉ cần trong nhà lười biếng thì cơ bản lo thiếu rau ăn.
Ở thôn Thất Lý, các nhà cũng thói quen mua bán rau với . Nhà ưng rau nhà thì một tiếng, sang hái một nắm về ăn thử.
Rau nhà họ Chu thường xuyên hỏi xin hái một nắm.
Bởi vì rau nhà họ chỉ trồng nhiều, trồng mà chủng loại cũng phong phú.
Có qua , Tiền thị một vòng trong thôn là gom đủ rau xanh cần dùng cho ngày mai và ngày .