Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 594

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:14:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiền thị , bảo tiểu Tiền thị: “Bảo em dâu hai bắt con gà mái non một chút.”

 

Mãn Bảo ngẩn một lúc lâu mới phản ứng . Trong n.g.ự.c nàng luồng khí tức giận chực trào , nàng há miệng định thì Chu Hỉ tinh mắt bịt miệng .

 

Nghe thấy động tĩnh, nha dịch sang.

 

Tiền thị lập tức : “Mau đưa út con , con bé thấy quan gia bao giờ, chắc là sợ hãi . Đưa về phòng , tối mang cơm cửa thôn gọi nó.”

 

Chu Hỉ , nửa ôm nửa kéo Mãn Bảo .

 

Ngoài cửa, đám Nhị Đầu và Nhị Nha mặt cũng hiện rõ vẻ phẫn nộ, nhưng các nương và thím trừng mắt ngăn cản nên dám loạn.

 

Phùng thị trừng mắt chúng một cái, hạ giọng : “Còn mau dẫn các em ? Ở yên trong phòng chơi với tiểu cô, cấm lung tung.”

 

Chu Hỉ kéo Mãn Bảo về phòng, lúc mới buông nàng .

 

Mãn Bảo trong lòng tủi bực bội, nước mắt cứ thế tuôn rơi.

 

Chu Hỉ ôm nàng trấn an: “Hài t.ử ngoan, việc giống bình thường, chúng giận dỗi ?”

 

Mãn Bảo hiểu lắm: “Chính vì chuyện giống bình thường nên chúng càng tức giận chứ ạ.”

 

Trong ký ức của nàng, dù gặp quan sai hống hách, cha nương và các ca ca tuy cũng cúi đầu khom lưng, nhưng cũng sẽ nhún nhường đến mức hèn mọn thế .

 

Mãn Bảo : “Hắn chỉ là một tên nha dịch báo tang thôi mà, còn quen cả Huyện thái gia đấy.”

 

“Chuyện khác, chuyện khác,” Chu Hỉ giải thích thế nào với Mãn Bảo, chỉ đành lau nước mắt cho nàng, : “Muội đừng ngoài hỏng việc của nương.”

 

Chu Hỉ tiếp: “Muội xem nương cúi như , chính là để chuyện hỏng bét.”

 

Mãn Bảo lúc mới rũ vai xuống, hồi lâu mới gật đầu: “Được , mắng , cũng tức giận nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-594.html.]

 

“Ngoan lắm.”

 

Mãn Bảo ngẩng đầu hỏi Chu Hỉ: “Đại tỷ, đó thật sự là tiểu thúc của chúng ? Muội thấy lộ dẫn ghi thúc Thương Châu, Thương Châu thì là tiểu thúc nhà ?”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Chu Hỉ sững sờ, chợt nhớ cha nương từng tiểu thẩm là Thương Châu. Mấy năm lúc kinh tế khá giả hơn chút, họ từng định Thương Châu tìm họ hàng bên nhà họ Hạ, chỉ là Thương Châu xa xôi quá, họ còn chẳng Thương Châu ở .

 

Không chỉ lão Chu và Tiền thị, ngay cả Chu tứ lang gan to bằng trời cũng sợ đến nơi xa lạ như .

 

Ý nghĩ chợt lóe lên, Chu Hỉ nghĩ tới điều gì, lập tức dậy : “Mãn Bảo, cứ ở trong phòng sách, đợi ngũ ca lục ca về chơi với , tỷ sang bên xem .”

 

Vừa khỏi cửa, thấy Nhị Nha Nhị Đầu dẫn mấy đứa nhỏ đang bĩu môi vui tới, nàng vội : “Đừng ngoài nắng, mau phòng chơi với tiểu cô các con , đừng chạy lung tung ?”

 

Chu Hỉ vội vã chạy sang nhà bên cạnh. Tiền thị sai tiểu Tiền thị múc hai bát tào phớ , một bát cho nha dịch, một bát cho thôn trưởng, để hai chuyện.

 

Nhìn thấy khuê nữ ngoài cửa hiệu cho , Tiền thị lau nước mắt

 

Chu Hỉ kéo nương sang một bên, thấp giọng kể thắc mắc của Mãn Bảo: “Nương, lộ dẫn chúng xem hiểu, hỏi cho rõ ràng mới , kẻo đầu phát hiện nhầm lẫn thì…”

 

Tiền thị gật đầu: “Ta cũng nghĩ , cho nên mới giữ thêm một lúc, đợi cha con về dễ bề hỏi chuyện.”

 

Nói đến đây mày bà nhíu , cửa: “Sao cha con bọn họ mãi vẫn về nhỉ?”

 

“Hay để con lên núi tìm thử xem.”

 

Tiền thị nghĩ ngợi gật đầu: “Được, con xem , một thôi, đừng sâu quá.”

 

“Con , mấy ngọn núi quanh đây đều nhỏ, thú dữ , con cũng về phía Miên Sơn.”

 

Chu Hỉ đến đây thì ngừng . Miên Sơn là dãy núi ở hướng huyện thành khi khỏi thôn. Khu vực đó núi non trùng điệp, tuy cao nhưng nhớ hồi nhỏ bọn họ lên đó tìm quả dại, gà rừng thỏ hoang, ở đó nhiều hơn hẳn những ngọn núi khác.

 

 

Loading...