Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 592

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:14:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Sao , thợ săn thì đấy thôi." Ánh mắt Mãn Bảo khỏi dừng ở cái tay nải lưng , kinh ngạc hỏi: "Ngài đeo tay nải theo, định ở nhà thật đấy chứ?"

 

Nha dịch: "... Cái của !"

 

"Vậy là cho nhà ạ?" Mắt Mãn Bảo sáng lên: "Ta , gửi đồ cho cha , nên trạm dịch đưa tới ? Cũng đúng nha, trạm dịch chỉ chuyển đồ cho quan thôi, chẳng lẽ gửi đồ cho cha là quan lớn?"

 

Nha dịch thực sự sợ con bé , liên tục : "Được , , ngươi đừng đoán nữa."

 

Hắn chẳng qua chỉ xin chút tiền nước thôi mà?

 

Sao mà khó khăn thế ?

 

Hắn trừng mắt Mãn Bảo một cái : "Là gửi đồ cho cha ngươi..."

 

Lời thốt , Tiền thị trong phòng và đám Tiểu Tiền thị vây quanh bên ngoài đồng thời thở phào nhẹ nhõm, đó khỏi thầm oán trách tên nha dịch , thật là, gửi đồ thì gì mà thể thẳng chứ?

 

Nha dịch ăn một miếng tào phớ mới tiếp tục : "Nhà các ngươi tên là Chu Ngân ?"

 

Tim Tiền thị và đám Tiểu Tiền thị thót lên tận cổ họng. Tiền thị thậm chí còn hoa mắt chóng mặt, bà bám chặt cánh tay Mãn Bảo. Mãn Bảo vui vẻ đáp lời: " , đúng , đó là tiểu thúc (chú út) của , từ lâu bán . Là thúc gửi đồ cho cha ạ? Tiểu thúc quan ?"

 

Chuyện thể nào!

 

Lúc mặt Chu Ngân tuy rạch mười mấy nhát, nhưng , Tiền thị còn thể nhận ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-592.html.]

Đó chính là đứa trẻ một tay bà nuôi lớn mà!

 

Nha dịch Mãn Bảo với ánh mắt đồng cảm, dù tiền nước lẽ cũng vô vọng , cũng giấu giếm nữa, dứt khoát lấy tay nải xuống, mở : "Đây là đồ đạc của Chu Ngân, gửi từ Lương Châu về. Ba năm Lương Châu xảy loạn trộm cướp, Chu Ngân mang theo vợ con ngoài thì gặp thổ phỉ, cả nhà đều c.h.ế.t hết. Mùa đông năm ngoái, Lương Châu diệt thổ phỉ, đây là đồ tìm thấy trong ổ thổ phỉ, trong lộ dẫn (giấy thông hành) của Chu Ngân và một đồ vật."

 

Nha dịch thấy Tiền thị ngẩn ngơ, Mãn Bảo thì há hốc mồm, bèn bĩu môi : "Nha môn Lương Châu thấy c.h.ế.t thì cũng thông báo cho nhà, nên dựa theo lộ dẫn mà tra xét, cuối cùng tra Chu Ngân là huyện La Giang chúng . Thế nào, nhà các ngươi chứ?"

 

Mãn Bảo cầm lấy tờ lộ dẫn xem, vội vàng cho nương một , hỏi: "Nương, đây là tiểu thúc ?"

 

Không !

 

Hai chữ xoay chuyển nơi đầu lưỡi, Tiền thị liền nghĩ đến hai đến thôn năm ngoái, còn nghĩ đến ngôi mộ hoang tên tuổi núi.

 

Nước mắt Tiền thị rơi xuống như những hạt châu đứt dây. Bà run run sờ nắn đồ vật trong tay nải, bên trong hai bộ quần áo rách nát, còn một đôi giày đầu hổ.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mấy bộ quần áo là ai nhét , cho nên Tiền thị vồ lấy đôi giày đầu hổ, nghẹn ngào gật đầu: "Là tiểu thúc con, là tiểu thúc con, lộ dẫn miêu tả giống hệt tiểu thúc con..."

 

Tiền thị sang ôm chặt lấy Mãn Bảo, lớn: "Tâm can của ơi, đứa nhỏ nuôi nấng bao năm, ngoài ngần năm trời cũng về thăm một , còn tưởng quên đường về nhà, hóa là như ..."

 

Ngoài cửa, Tiểu Tiền thị và Chu Hỉ cũng lập tức òa . Hai cô tẩu tẩu em chồng lau nước mắt đỡ lấy Tiền thị, đám Phùng thị cũng theo...

 

Người lớn , trẻ con cũng nhịn theo. Nhất thời nhà họ Chu tiếng rung trời. Thôn trưởng vội vã chạy tới, mới đến cửa thấy tiếng than , sợ tới mức giật , vội vàng xông , cao giọng hỏi: "Sao thế, thế ?"

 

Mãn Bảo cũng , nàng nức nở. Tuy từng gặp tiểu thúc , nhưng dù cũng là của , hơn nữa nương thương tâm như , Mãn Bảo cũng kìm nước mắt.

 

 

Loading...