Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 591

Cập nhật lúc: 2025-12-04 15:14:28
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thực là lên núi tìm phục linh. Buổi sáng lúc nắng gắt thì xuống ruộng cỏ, nắng lên thì đàn bà về nhà, đàn ông vác sọt và cuốc lên núi tìm vận may, xem tìm phục linh .

 

Năm ngoái nhà họ nhờ phục linh mà kiếm ít tiền.

 

Đương nhiên, Chu Nhị Lang ở đó, thành bán đậu phụ và rau xanh .

 

Cho nên lời Tiền thị là thật, lúc bà thực sự thể tìm về.

 

Bà liếc phía nha dịch, xác nhận chỉ một , Tiền thị c.ắ.n răng, nghiêng mời nhà.

 

: "Nắng nôi thế , để ngài ngoài cửa thì ngại quá, mời ngài trong uống miếng nước."

 

Lại : "Dân phụ sai tôn t.ử gọi thôn trưởng tới, thôn trưởng thôn chúng cùng tộc với nhà , đàn ông trong nhà ở đây, ngài với ông cũng như cả thôi."

 

Sắc mặt nha dịch lúc mới khá hơn, theo Tiền thị nhà chính.

 

Tiền thị liếc Tiểu Tiền thị một cái, Tiểu Tiền thị lập tức kéo Đại Đầu và Đại Nha , thì thầm: "Hai đứa tìm thôn trưởng, nhờ ông cho lên núi gọi ông nội và cha các con xuống, các con tuyệt đối tự chạy lên núi ?"

 

Hai đứa trẻ gật đầu .

 

Tiểu Tiền thị hạ thấp giọng: "Gọi thôn trưởng tới , mau ."

 

Hai đứa trẻ nắm tay chạy biến.

 

Tiểu Tiền thị bếp múc một bát tào phớ, c.ắ.n răng rắc một nắm đường , khuấy đều bưng lên cho nha dịch.

 

Nha dịch từng ăn món , ăn thử một miếng thì ngạc nhiên vô cùng: "Đây là thứ gì, giống đậu phụ mà ."

 

Tiền thị : "Đây là đậu phụ non, chúng gọi là tào phớ, bỏ đường ăn giải nhiệt. Làm phiền ngài một chuyến vất vả, mong quan gia đừng chê."

 

Sắc mặt nha dịch càng thêm hòa hoãn, cũng thả lỏng hơn nhiều. Thấy Tiền thị vẻ mặt thấp thỏm, bèn : "Thực cũng chuyện gì lớn..."

 

Hắn đến đây thì dừng , gãi đầu : "Cũng thể coi là chuyện lớn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-591.html.]

 

Tim Tiền thị cứ thon thót theo lời , bà nắm chặt vạt áo thận trọng hỏi: "Vậy xin hỏi quan gia, đây là chuyện chuyện ạ?"

 

"Tính là chuyện ."

 

Tim Tiền thị thót một cái rơi xuống đáy vực, bà gượng hỏi: "Có nhà chúng lỡ phạm chuyện gì ạ?"

 

Nha dịch nghi ngờ bà: "Nhà bà phạm nhân ?"

 

"Không ," Tiền thị vội vàng xua tay, vẻ mặt lo lắng : "Chẳng là đầu xuân nhà nợ huyện nha một con trâu ? Có là do chuyện nợ trâu ..."

 

Mãn Bảo lưng Tiền thị thầm nghĩ: Chuyện nợ trâu chắc chắn vấn đề gì, hôm mùng năm cha còn thành hỏi mà. Chỉ là huyện nha nghỉ lễ Đoan Ngọ nên ai việc, nhưng nha dịch gác cổng bảo, trong vòng ba năm trả đủ tiền là .

 

Bởi vì , sang mùng một là tính một tháng, dù đủ tháng đều tính lãi một tháng, cho nên lão Chu keo kiệt quyết định đợi đến ngày 29 mới nha môn trả tiền.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Cho nên chuyện nợ trâu thì vấn đề gì ?

 

Quả nhiên, nha dịch là chuyện nợ trâu, liền phất tay : "Đó là việc Huyện thái gia , thể vấn đề gì chứ? Bà đừng đoán mò nữa, chỉ là đến báo tin thôi."

 

Mãn Bảo thấy nương thực sự căng thẳng, nhịn hỏi: "Là cơ mật ạ?"

 

Lúc nha dịch mới thấy Mãn Bảo lưng Tiền thị, cứ cảm thấy con bé quen quen, nhưng nhớ gặp ở .

 

Cho nên lắc đầu.

 

Mãn Bảo liền : "Đã cơ mật thì cho nương cũng mà, nhà đều do cha nương cùng chủ, nương cũng như cha thôi."

 

"Thế , bên tìm Chu Kim, thì tìm Chu Kim."

 

Mãn Bảo nhịn trêu : "Thế nhỡ cha núi mười ngày nửa tháng xuống, chúng cũng tìm , ngài định thế nào? Ở nhà ?"

 

Nha dịch ngẩn , bực bội : "Làm gì ai ở núi mười ngày nửa tháng?"

 

 

Loading...