Người nhà họ Chu đang mỗi một việc, Mãn Bảo đeo sọt về nhà, nhất thời cũng để ý, mãi đến khi Mãn Bảo đeo sọt, tay còn xách thêm một cái, Tiểu Tiền thị mới hỏi: “Mãn Bảo, đấy?”
“Muội sang nhà Thiện Bảo lấy đồ.”
“Thế về nhanh nhé, bắt đầu nấu cơm ,” Tiểu Tiền thị : “Cha hôm nay cho g.i.ế.c gà, còn mua cả thịt nữa.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo , khỏi cửa liền ba chân bốn cẳng chạy biến.
Đến Bạch gia, nàng trả cái sọt cho Bạch Thiện Bảo, lấy sọt của đựng bạc. Nàng bỏ hai mươi thỏi , chín thỏi còn , do dự nhét thêm một thỏi nữa .
Bạch Thiện Bảo hỏi: “Cậu đeo hết ? Không thể thêm chuyến nữa ?”
“Nhà sắp ăn cơm .”
“Thế để giúp mang cùng.” Bạch Thiện Bảo cũng lấy cái sọt của định giúp, Mãn Bảo liền nhường cái sọt của cho : “Cái nặng hơn, đeo cái , đeo cái của .”
Bạch Thiện Bảo nghĩ lớn hơn nàng, là con trai, nên từ chối.
Mãn Bảo hớn hở bỏ nốt tám thỏi bạc còn sọt, nghĩ nghĩ, lấy năm thỏi từ bên sọt sang, cảm thấy như nhẹ nặng vặn, bèn đeo lên lưng .
Người nhà họ Chu thấy hai đứa nhỏ đeo sọt phòng Mãn Bảo, khỏi tò mò: “Chúng nó đeo cái gì thế nhỉ?”
Đám Đại Đầu chơi với Mãn Bảo nhất lập tức chạy theo xem, Chu ngũ lang vốn đang xổm mái hiên chờ cơm, thấy thế cũng theo.
Chu lục lang sớm bám theo , còn đưa tay định xách hộ Mãn Bảo: “Trong sọt là gì thế?”
Mọi chuyện ùa phòng Mãn Bảo. Mãn Bảo mở tấm vải che sọt tre , tự phối âm “Tèng téng teng”, : “Xem !”
Chu lục lang trố mắt, đám Đại Đầu cũng , nhịn cùng “Oa” lên một tiếng. Chu ngũ lang chen xem thì ngây , lắp bắp hỏi: “Cái cái cái , út , Mãn Bảo, gì đấy, mang nhiều tiền thế về?”
Mãn Bảo vui : “Chỗ đều là kiếm đấy.”
“Hả? Muội kiếm kiểu gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-568.html.]
Nhà họ Chu, Mãn Bảo cùng Bạch Thiện Bảo, Bạch Nhị Lang hợp tác đổi lúa mạch với dân làng bán cho Bạch lão gia chỉ mỗi Tiền thị. Những khác, bao gồm cả lão Chu, đều cho rằng Mãn Bảo chỉ cầu nối giữa nhà họ và Bạch lão gia, giúp bán hạt giống nhà cho Bạch lão gia với giá cao mà thôi.
Mãn Bảo cũng hậu tri hậu giác nhận , chuyện hình như cho cha .
Mãn Bảo lập tức đậy tiền , vẻ mặt nghiêm túc với đám bạn nhỏ: “Đây là bí mật của chúng , các cho lớn !”
Đừng Chu ngũ lang và Chu lục lang, ngay cả đám Đại Đầu cũng lo sốt vó: “Tiểu cô, tiền nhiều quá, cho lớn chứ.”
“Không !” Mãn Bảo tung đòn sát thủ: “Tiền riêng của các còn trong tay đấy, cha nương các hỏi , bao giờ khai nhé.”
“ mà…”
Chu ngũ lang hỏi: “Mãn Bảo, tiền kiếm thế nào, cha nương ?”
Mãn Bảo chọc chọc hai ngón tay , chột : “Chỉ nương , cha .”
Chu ngũ lang thở phào nhẹ nhõm: “Nương thực sự ?”
Mãn Bảo gật đầu: “Đương nhiên!”
Chu ngũ lang liền nhớ hôm qua nương sống c.h.ế.t chịu đổi lúa mạch, vì thế còn cãi một trận với cha, xem nương từ sớm.
Chu ngũ lang sảng khoái gật đầu: “Được, bọn .”
Những khác cũng chẳng kẻ ngốc, là hiểu ngay, thi che miệng trộm.
Chỉ Nhị Nha là lo lắng hơn cả: “Tiểu cô, cô để nhiều tiền trong phòng thế an ?”
“Trộm còn dám lẻn nhà ?” Mãn Bảo : “Ta sáu ca ca lận đấy!”
Nhị Nha: “… Không , ý cháu là ông nội sẽ lục soát phòng ngũ thúc lục thúc…”
Chu ngũ lang phất tay, vô cùng yên tâm : “Cha sẽ kiểm tra phòng út , cháu xem tiền riêng chúng gửi chỗ bao giờ sờ đến ?”