Mãn Bảo xòe bàn tay nhỏ , hớn hở : "Nương, con , cần mang lên huyện đổi , đổi với Bạch Thiện Bảo, Bạch lão gia là ."
"Họ ?"
"Có chứ ạ, thỏi năm lượng, Bạch Thiện Bảo nhiều lắm, đều là dùng bạc vụn tích cóp đ.á.n.h thành, cực kỳ."
Đó là bạc đ.á.n.h từ tiệm bạc về, chất lượng còn hơn bạc quan (bạc do triều đình đúc) nữa. Bạch Thiện Bảo hào phóng đổi cho Mãn Bảo một ít, Bạch lão gia liền đổi nốt còn cho cô bé, còn hỏi một câu: "Con lấy nhiều thỏi bạc năm lượng thế gì?"
"Để dễ chia ạ."
Bạch lão gia gật đầu, hứng thú với việc nhà cô bé chia bạc thế nào, cái ông quan tâm là ba đứa trẻ định chia tiền kiếm .
Cho nên ông hỏi thẳng Mãn Bảo: "Con với Thiện Bảo và Nhị Lang định chia tiền thế nào?"
Mãn Bảo lúc mới nhớ còn một khoản tiền khổng lồ chia, lập tức về nhà nữa. Cô bé giao hết bạc cho hai theo mang về, bảo họ tự lo liệu, còn thì chạy tìm Bạch Thiện Bảo.
Chu đại lang và Chu nhị lang bọc kỹ bạc đổi vải, nhét sọt, liền đeo sọt lên lưng, dặn dò Mãn Bảo: "Lát nữa nhị ca mua thịt, cha bảo tối nay còn g.i.ế.c một con gà mái già nữa, nhớ về sớm ăn cơm đấy."
"Biết , , đại ca nhị ca mau ."
Bạch lão gia cũng vẫy tay chào tạm biệt hai em, đó tiếp tục cúi đầu hỏi Mãn Bảo: "Nhiều tiền thế , các con định lấy tiêu là cất ?"
Mãn Bảo nghiêm túc suy nghĩ đáp: "Vừa tiêu cất ạ."
Bạch lão gia lập tức tinh thần phấn chấn, hỏi: "Các con định tiêu thế nào?"
Mãn Bảo lắc đầu: "Con nghĩ ."
Bạch lão gia: "... Con nghĩ , thế còn Nhị Lang, nó nghĩ kỹ ?"
Mãn Bảo thuận miệng : "Cậu Ích Châu."
Bạch lão gia chớp mắt, nhíu mày hỏi: "Đi Ích Châu gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-561.html.]
Mãn Bảo đáp như lẽ đương nhiên: "Đi chơi ạ."
Bạch lão gia: "..."
"Nghe Ích Châu vui lắm," Mãn Bảo đến đây cũng thấy động lòng, lẩm bẩm: "Hay là con cũng Ích Châu chơi nhỉ?"
Bạch lão gia liền cảm thấy Trang giao bài tập cho ba đứa trẻ quá ít, nếu chúng rảnh rỗi nghĩ đến chuyện Ích Châu chơi?
Ông quyết định lát nữa sẽ tìm Trang chuyện t.ử tế, chiều nay cho nghỉ là , ngày mai nhất định học bù bài hôm nay mới .
Mãn Bảo vẫy tay chào tạm biệt Bạch lão gia, chạy sang nhà bên tìm Bạch Thiện Bảo và Bạch Nhị Lang.
Bạch Nhị Lang đang giường chơi đồ chơi một , Bạch Thiện Bảo thì ngủ khò khò sập bên . Mãn Bảo chạy , theo bản năng nhẹ bước chân, thì thầm hỏi Bạch Nhị Lang: "Tiền của chúng ?"
Bạch Nhị Lang chỉ sang phòng bên cạnh: "Đều để bên kìa."
Cậu nhịn phàn nàn: "Cậu chậm thế, tớ với Thiện Bảo đếm tiền ba đấy."
Mãn Bảo tiếc hùi hụi, liếc Bạch Thiện Bảo đang ngủ, mắt sáng lên, thì thầm: "Thế tớ cũng qua đó đếm một cái."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch Nhị Lang phẩy tay thèm để ý: "Cậu , tớ giờ chẳng thấy tiền chút nào, chẳng vui gì cả."
Mãn Bảo liền lạch bạch chạy sang phòng bên. Đại Cát đang ngủ gật ở cửa nhấc mí mắt cô bé một cái nhắm .
Mãn Bảo đẩy cửa bước , liền thấy bạc vốn đựng trong rương đang chia thành hai đống chất mặt đất. Ánh sáng trắng của bạc ánh mặt trời càng thêm lấp lánh.
Mãn Bảo nhịn thốt lên một tiếng "Oa", lao tới ôm lấy đống bạc khúc khích, chẳng thèm để ý đến ánh nắng nóng hầm hập chiếu từ cửa sổ.
Mãn Bảo thấy cái nệm vứt sang một bên, kéo xếp bằng xuống, đó bắt đầu đếm tiền.
Cô bé thích nhất là đếm tiền, đặc biệt là đếm tiền của chính . Buổi tối chỉ cần rảnh rỗi, hoặc ăn tối xong ngoài chơi cũng ngủ, cô bé sẽ lôi hộp tiền đếm.
Mà đếm bạc rõ ràng sướng hơn và vui hơn đếm tiền đồng nhiều.