Lão Chu phồng mắt trừng bà, hồi lâu , chính ông bại trận. Ông đặt m.ô.n.g xuống bậc thềm, hỏi: "Vậy bà , phía món hời lớn gì, lấy thịt kho tàu?"
Bà Tiền chẳng thể cho ông con gái ông định thu mua hết lúa mạch bán sang tay giá cao cho Bạch lão gia .
Bà mà dám , với cái gan thỏ đế của chồng bà, ông thể sợ đến ngất xỉu ngay tại chỗ.
Cho nên bà Tiền bình thản đáp: "Cứ để tim ông trong bụng , một hai ngày nữa là thôi."
Đám Chu đại lang trong sân xem hai vợ chồng già cãi , sợ đến mức chỉ thể cúi đầu bộ tồn tại.
Giữa cha và , tất nhiên bọn họ theo , bởi vì vô sự thật chứng minh, cuối cùng cha cũng theo , đặc biệt là trong những việc lớn như thế .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Quả nhiên, lão Chu tức tối nửa ngày, rốt cuộc vẫn xông phòng khiêng lúa mạch, mà hậm hực hút một tẩu thuốc, đó chắp tay lưng sang nhà thôn trưởng xem náo nhiệt.
Bọn trẻ chờ lão Chu mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Chu đại lang lập tức xổm mặt hỏi: "Mẹ, phía món hời lớn gì thế ạ?"
Bà Tiền với , : "Con về phòng tìm mấy cái bao tải vẽ vòng tròn, khiêng ba bao, để ngay trong phòng con và vợ con, cha con đòi ba bao lúa mạch đó thì con đưa cho ông , ?"
Bao tải vẽ vòng tròn là lúa mạch loại nhất, là những hạt tuốt đầu tiên, thể là hạt nào hạt nấy no tròn, màu sắc vàng óng, phơi cũng kỹ.
Chu đại lang mơ hồ gật đầu, dẫn hai đứa em khiêng bao lương thực, hỏi nhiều nữa.
Chiều tối khi lão Chu trở về, mặt mày khó đăm đăm, bởi vì hôm nay tất cả những nhà đổi lúa mạch trong thôn đều mang lúa đổi.
Họ đổ kiểm tra, lúa mạch Bạch gia đưa tới chất lượng tệ, cũng sàn sàn như lúa nhà họ, hiển nhiên cũng quạt gió và phơi khô.
Nhà họ Chu đổi, thôn trưởng còn quan tâm hỏi vài câu, nhưng là thím Tiền cho đổi, thôn trưởng liền hỏi nhiều, tuy nhiên trong lòng cũng để ý.
Ông lấy từ đống lúa định đổi hai bao để giữ .
Thôn trưởng trạc tuổi lão Chu, hai lớn lên cùng , tuy ông gọi đối phương là chú (thấp hơn một vai vế), nhưng hồi nhỏ đều từng thi xem ai tiểu xa hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-530.html.]
Thôn trưởng vẫn luôn cảm thấy, vị thúc Kim sở dĩ thể sống sung túc là vì nhà cưới một vợ .
Luận về đầu óc, vẫn là xem thím Tiền.
Cho nên thúc Kim đổi lúa mạch, thím Tiền , thì ai?
Thôn trưởng quyết định giữ cho nhà một ít, phần còn thì đổi, rốt cuộc chuyện hời như cũng hiếm gặp.
Lão Chu chắp tay lưng về nhà, đến hút t.h.u.ố.c cũng chẳng còn hứng thú.
Lúa mạch đổi xong đưa đến nhà Bạch Thiện Bảo nhập kho. Lúa nhà họ chuyển đến ít, đổi xong vẫn còn dư một ít, cũng chở ngược về Bạch trạch.
Bọn Mãn Bảo tan học về nhà ngay mà chạy thẳng tới Bạch trạch, vây quanh ngắm nghía đống bao lương thực chất cao gần đụng nóc nhà, vui sướng chống nạnh ha hả.
Trang tò mò theo xem náo nhiệt, thấy nhịn vuốt râu, trong mắt ánh lên ý .
Ông đưa tay vỗ vỗ ba đứa trẻ đang đắc ý, vui vẻ : "Cẩn thận vui quá hóa buồn đấy."
Bạch Thiện Bảo vui vẻ xua tay : "Không sợ, đường bá nếu mua thì nhà con mua!"
Trang tò mò hỏi: "Mua với giá bao nhiêu?"
Bạch Thiện Bảo : "Con bàn với Mãn Bảo và Bạch Nhị , 40 văn một đấu."
Trang : "..." Bán cho Bạch lão gia là 150 văn, tự mua chỉ 40 văn một đấu.
Ông lắc đầu, ba đứa trẻ ranh ma : "Ba cái đứa lanh lợi , đúng là vận dụng cái trò ' quen g.i.ế.c giá' đến mức lô hỏa thuần thanh ."
Bạch Thiện Bảo : "Con là một nhà mà, nỡ kiếm tiền của con chứ?"
Mãn Bảo và Bạch Nhị Lang gật đầu.