Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 53
Cập nhật lúc: 2025-10-09 04:46:52
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến việc những con sâu sẽ thu thập, Mãn Bảo dường như cũng sợ hãi như nữa, bèn mở to mắt lén những con sâu đó.
Bà Lưu đứa bé một đôi mắt như đá obsidian mưa lấp lánh, trong lòng khỏi chút yêu thích, ôm cô bé hỏi: “Hết sợ ?”
Mãn Bảo lúc mới phát hiện đang bà Lưu ôm, cô bé ngượng ngùng khỏi lòng bà, lắc đầu : “Cháu sợ.”
Bạch Thiện Bảo còn chút sợ hãi thấy, cũng từ trong lòng , miệng cọp gan thỏ theo gào một câu: “Ta cũng sợ.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Những lớn liền mỉm .
Bạch lão gia nhanh tay đóng hộp , đó chắp tay lưng giấu , để tránh hai đứa trẻ thấy sợ hãi.
Ánh mắt Mãn Bảo trông mong theo dõi.
Vẻ mặt của cô bé quá sinh động, đến nỗi khiến Bạch lão gia một thoáng chần chừ: “Ngươi ?”
Vốn tưởng đứa bé sẽ sợ hãi, ai ngờ cô bé chút do dự gật đầu: “Chú ơi, chú tặng sâu cho cháu , cháu nhiều một chút, sẽ sợ nữa.”
Bạch lão gia kinh ngạc cô bé, ngay cả Trang cũng nhịn kích động, vẻ mặt vui mừng đứa tử duy nhất .
Trang vuốt râu, mắt mang ý , nhịn liên tục vài tiếng “Tốt”, đó về phía Bạch lão gia, : “Bạch lão gia cứ cho nó .”
Nhìn cô bé gái rõ ràng nhỏ hơn con trai thứ hai của vài tuổi, Bạch lão gia ghen tị đến đỏ cả mắt, một đứa trẻ .
Đáng tiếc, là một đứa con gái.
Càng đáng tiếc, con nhà .
Bà Lưu cũng nhịn kinh ngạc một chút, liếc chỗ của cô bé và cháu trai , hài lòng lên.
Vốn dĩ bà còn cảm thấy để cháu trai cùng bàn với một cô bé , nhưng xét đến cháu trai tuổi nhỏ nhất, là đến , cùng bàn với những đứa trẻ lớn hơn sẽ bắt nạt, lúc mới đồng ý sự sắp xếp của Trang .
bây giờ giống nữa, bà hài lòng với bạn cùng bàn của cháu trai.
Thế là bà đặt tay nhỏ của hai đứa trẻ , dặn dò hai đứa: “Các con là bạn học, còn là bạn cùng bàn, quan hệ còn thiết hơn cả bạn học bình thường. Bạn học như tay chân, huống chi là các con?”
Bà Lưu : “Sau các con học hỏi lẫn , khích lệ lẫn , yêu thương khiêm tốn, đ.á.n.h nữa.”
Bà Lưu chuyện dịu dàng, giống như cô bé, Mãn Bảo cũng do dự gật đầu, còn hứa với bà: “Bà ơi, bà yên tâm, cháu sẽ chăm sóc nó, để nó bắt nạt.”
Bạch Thiện Bảo vui: “Ta lớn hơn ngươi, là chăm sóc ngươi mới đúng.”
Bà Lưu ngẩn một chút : “Được , như mới đúng. mà Mãn Bảo, con nên gọi là bà nội giống như Thiện Bảo, đây mới là thím của con.”
Mãn Bảo liền liếc bà Trịnh, lắc đầu : “Cô giống thím, giống chị dâu.”
Bà Trịnh nhịn mím môi , là phụ nữ, một cô bé gái gọi trẻ, ai mà vui?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-53.html.]
Bà Lưu Mãn Bảo nhiều trai, hôm qua cũng gặp và chị dâu cô bé, quả thực cô bé và bà cũng trạc tuổi.
vai vế tính như .
Bà Lưu : “Con và Thiện Bảo là bạn cùng bàn, tức là cùng thế hệ, tự nhiên là gọi theo Thiện Bảo. Mẹ của Thiện Bảo là thím của con, bà nội cũng là bà nội của con, tin con hỏi như ?”
Mãn Bảo liền về phía Trang .
Trang gật đầu.
Mãn Bảo đầu tiên thấy thím và bà nội trẻ như , cha cô bé vai vế vốn cao, cô bé là con út, về cơ bản trong thôn những thể cô bé gọi là bà nội, đều là những bà lão già đến nỗi chống gậy, còn những trạc tuổi cô bé thì là dì, trạc tuổi chị dâu cô bé, là chị dâu thì cũng là cháu dâu.
Bà Lưu và bà Trịnh cuộc sống vô lo, bảo dưỡng , trông còn trẻ hơn cả và chị dâu cô bé.
cô bé luôn nghĩ thoáng, thấy cũng gật đầu, liền dứt khoát đổi cách xưng hô, gọi “bà nội, thím” một hồi.
Sau đó vui vẻ nhận lấy chiếc hộp từ tay Bạch lão gia.
Tuy trong lòng vẫn chút sợ, nhưng nghĩ đến những gì Khoa Khoa phổ cập, cô bé sợ như nữa.
Khoa Khoa đang lặp lặp trong đầu cô bé: “Ta tra , Bách Khoa Quán ghi là, sâu xanh là ấu trùng của bướm cải. Biết con bướm ? Đợi nó lớn lên sẽ biến thành con bướm.”
Vừa , Mãn Bảo liền sợ hãi như nữa.
Nhận thấy nhịp tim và adrenalin của ký chủ dần dần định, Khoa Khoa lúc mới tiếp tục phổ cập: “Sâu xanh chủ yếu ăn lá cải. Trước 2 tuổi chỉ ăn thịt lá, để một lớp da trong suốt. Sau 3 tuổi, chúng ăn lá thành lỗ hoặc khuyết ở mép lá. Nghiêm trọng thể ăn hết lá, chỉ còn gân lá thô và cuống lá, gây mất mùa. Do đó, cuối thế kỷ 20 và cả thế kỷ 21 của kỷ nguyên địa cầu, để phòng ngừa sâu bệnh rau củ, trồng rau sử dụng một lượng lớn t.h.u.ố.c trừ sâu, gây tình trạng t.h.u.ố.c trừ sâu tràn lan, sâu xanh cũng dần dần tuyệt chủng…”
Hệ thống cũng mặc kệ Mãn Bảo hiểu , cứ thế một , đó : “Sâu xanh còn thể thức ăn cho gà vịt, bổ sung protein, giúp gà vịt đẻ trứng nhiều hơn.”
Hệ thống : “Đây đều là ghi chép.”
Mãn Bảo “oa” một tiếng, : “Vậy đem chúng nó cho gà mái nhà ăn, gà mái sẽ đẻ trứng mỗi ngày ?”
Hệ thống : “Có khả năng.”
Sự nhiệt tình của Mãn Bảo đối với sâu lúc mới lớn hơn một chút.
Thấy ở đó, liền lén lút mở hộp xem chúng nó.
Bạch Thiện Bảo bên cạnh run lên một chút, nhưng vẫn nhịn theo hành động của cô bé.
Mãn Bảo lén một cái, tim nhỏ run lên, đóng hộp .
Bạch Thiện Bảo thấy , cuối cùng cũng vui vẻ lên, tinh thần phấn chấn, liền khinh bỉ cô bé một cái, : “Nhát gan, ngươi còn sợ.”
Mãn Bảo liền đẩy hộp cho , : “Có bản lĩnh thì ngươi xem .”
“Xem thì xem, ai sợ ai chứ.” Bạch Thiện Bảo tuy mặt cũng trắng bệch, nhưng để mất mặt Mãn Bảo, liền run rẩy mở hộp, liếc một cái , mạnh miệng : “Ta sợ nó, là nó trông quá, thích xem.”