Lão Chu cũng đây là một tiểu gian tế, trong lòng ông, hai cha con là cùng một phe, vì thế : "Bọn đều bàn , ít nhất một cân một lạng, nhưng nếu nhiều hơn chút thì càng ."
Lão Chu thêm: "Mọi sống cũng chẳng dễ dàng gì, con thấy hai hôm nay bên cối xay bột xếp hàng xay bột đông nghịt , lúa mạch còn phơi khô hẳn mang xay ."
Hai cha con đang chuyện thì hạ nhân Bạch gia qua mời lão Chu, bảo là Bạch lão gia việc với ông.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Mãn Bảo lập tức về phía lão Chu, nhỏ: "Cha, Bạch lão gia nhất định là hỏi chuyện trồng trọt, cha cứ việc cho ông , nhưng tuyệt đối chuyện đổi hạt giống..."
"Biết , ," Lão Chu chút ghen tị: "Chuyện trong nhà cũng chẳng thấy con để tâm thế bao giờ."
Đây là chuyện của nhà mà!
Tuy nhiên Mãn Bảo dám cho lão Chu , tiễn ông cửa vẫy tay từ biệt, còn dặn với theo một câu: "Cha, cha nhất định nhớ kỹ đấy nhé."
Lão Chu rảo bước nhanh hơn, để ý đến đứa con gái nữa.
Mãn Bảo giảng bài cho các cháu, trông chừng Tam Đầu cùng Tam Nha, Tứ Đầu chữ, giao bài tập cho chúng xong liền chạy tìm Bạch Thiện Bảo.
"Một cân ba lạng đổi một cân á?"
Mãn Bảo gật đầu: "Là cha tớ , tớ moi giá gốc từ chỗ cha tớ , ít nhất một cân một lạng."
Bạch Thiện Bảo nghĩ ngợi : "Vậy chúng cứ trả cho họ một cân hai lạng ."
Cậu tiếp: "Tổ mẫu đồng ý cho chúng vay lương thực, chỉ cần trong vòng hai tháng chúng trả nợ là . Tớ bảo bà vận chuyển thật nhiều lúa mạch đến, chắc chắn đủ để đổi."
Mãn Bảo hỏi: "Một cân hai lạng quá nhiều , thật sự xót của ?"
Bạch Thiện Bảo liền : "Tớ xót, đó là vì lúa mạch quả nhiên . Tối qua tớ nghĩ , cảm thấy nếu đổi lúa mạch về mà thể bán hạt giống , thì cứ để cho nhà tớ dùng, đến lúc đó nhà tớ lấy trồng, dù tớ cũng sẽ lỗ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-525.html.]
Cậu : "Tối qua tớ chuyện với tổ mẫu, tổ mẫu bảo, cho dù thương nhân trục lợi, nhưng cũng thể để khác chịu thiệt thòi quá lớn, chúng sách để giúp đời, chứ gian thương."
Mãn Bảo suy nghĩ, cảm thấy lời Lưu tổ mẫu lý, vì thế gật đầu một cái thật mạnh: "Được, đổi một cân hai lạng."
Bạch Thiện Bảo nghĩ ngợi thêm: "Đến lúc đó bán , tớ sẽ dùng giá vốn để mua , để các chịu lỗ ."
Tuy giúp họ kiếm tiền nhưng Mãn Bảo nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng chẳng , dù gì cũng bảo kê cho còn gì?
Điều tương đương với việc vụ ăn của họ nắm chắc phần thắng, lo lỗ vốn.
Ít nhất, vụ thu hoạch lúa mạch mùa của họ là lãi.
Mãn Bảo vui vẻ hỏi: "Cậu hỏi qua tổ mẫu ?"
"Chưa," Bạch Thiện Bảo một cách hùng hồn: "Chút việc cỏn con tớ thể chủ."
Điểm thì Bạch Thiện Bảo vẫn tự tin.
Mãn Bảo suy nghĩ một chút liền hiểu, tình hình nhà Bạch Thiện Bảo khác với nhà Bạch Nhị Lang.
Bạch Nhị Lang nếu dám tự ý dùng nhiều tiền như , hoặc vụ ăn lớn thế cho gia đình, đến việc Bạch lão gia đ.á.n.h đòn, chỉ sợ cả Bạch lão thái thái và Bạch phu nhân cũng sẽ đ.á.n.h , đó còn lấy cớ 'trẻ con còn nhỏ, hiểu chuyện' để phủ nhận quyết định đó .
nhà Bạch Thiện Bảo thì khác, ở nhà , lời dường như còn trọng lượng hơn cả dì Trịnh, Lưu tổ mẫu cũng tôn trọng quyết định của .
Mãn Bảo thấy nhiều , cho dù quyết định đưa là sai lầm, Lưu tổ mẫu cũng sẽ hủy bỏ nó.
Nghĩ thông suốt , Mãn Bảo vui vẻ hẳn lên, tối hôm đó về nhà liền lặng lẽ chia sẻ bí mật với bà Tiền.
Bà Tiền Mãn Bảo vui đến mức khuôn mặt như phát sáng, cũng vui mừng, bà : "Mãn Bảo nhà vận khí luôn luôn ."