Mãn Bảo cảm thấy vẻ mặt của chút lạ, nhịn đưa tay ôm lấy cánh tay bà, hỏi: "Mẹ, thế?"
Bà Tiền hồn, mỉm nhẹ với Mãn Bảo: "Không , nếu các con bàn bạc kỹ thì cứ ."
Mãn Bảo vui mừng khôn xiết: "Mẹ, con ngay là sẽ về phía con mà."
Bà Tiền ấn nhẹ trán cô bé: "Cái con bé lanh lợi . việc các con giấu cho kỹ, để cha con , cũng đừng để Bạch lão gia phát hiện."
"Mẹ yên tâm, bọn con bàn xong hết , hiện tại Bạch Nhị Lang cũng chuyển sang ở nhà Thiện Bảo đấy ạ."
Bà Tiền mỉm , Bạch lão gia kẻ ngốc, chắc chắn bọn trẻ giở trò lưng, chỉ sợ ông cũng chỉ xem mấy đứa nhỏ định chơi trò gì mà thôi.
Tuy nhiên bà Tiền cảm thấy Bạch lão gia nhất định đoán nổi, bởi vì bà dù qua một vẫn cảm thấy thể tin .
Ba đứa trẻ chỉ gan to tày trời mà chủ ý cũng lớn, thế mà thể nghĩ biện pháp như .
Bà Tiền mang đầy bụng lo âu về phòng, lão Chu tâm sự gì nên ngáy khò khò từ lâu. Ngày hôm , sự dặn dò tha thiết của Mãn Bảo, ông liền ngoài sang nhà hàng xóm chơi.
Còn Mãn Bảo thì đeo cái hòm sách nhỏ của , mang theo bộ que tính mới mua học.
Lão Chu ngậm tẩu thuốc, chắp tay lưng lắc lư con đường nhỏ trong thôn. Nơi đầu tiên ông đến là nhà Chu Đại Lượng, quan hệ khá với nhà ông.
Cha của Đại Lượng trẻ hơn lão Chu, chạy theo m.ô.n.g lão Chu, mấy năm nay hai nhà giúp đỡ nên quan hệ càng ngày càng thiết.
Ông đến tường rào nhà Chu Đại Lượng, ngó trong thì thấy cha Đại Lượng đang mắng Chu Đại Lượng, còn Chu Đại Lượng thì đang cúi đầu trong sân vò lúa mạch.
Ông đẩy cửa , thoáng qua lúa mạch đang phơi trong sân hỏi: "Sao bông lúa còn vò xong thế?"
"Thúc Kim tới , mau , mau ." Cha Đại Lượng sai Chu Đại Lượng lấy ghế, nhịn phàn nàn: "Mấy đứa nhỏ , ngày nào cũng ngủ đến khi mặt trời lên cao, nắng gắt một chút là chịu , còn luôn kêu đau tay. Vò lúa mạch thì gì chuyện đ.â.m tay chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-521.html.]
Chu Đại Lượng mang ghế , hỏi: "Thúc tổ, lúa mạch nhà ông vò xong ạ?"
Lão Chu nhồi t.h.u.ố.c sợi tẩu, đáp: "Xong từ sớm , phơi thêm hai ngày nữa là thể nhập kho."
Cả thôn Thất Lý, tốc độ nhanh nhất chính là tiểu nông trang của bọn Mãn Bảo. Một là họ thuê nhiều , hai là ruộng nhiều, chỉ tầm hơn hai mươi mẫu, loáng cái ba bốn ngày là gặt xong, ngay cả phơi phóng tuốt hạt cũng thuê thuê theo ngày.
Sau đó tá điền chỉ việc phơi là , dạo nắng nên nhanh nhập kho.
Nhà lão Chu tốc độ chậm hơn một chút, nhưng cũng là nhanh nhất trong thôn. Người còn đang gặt ngoài đồng thì nhà ông gặt xong bộ mang về nhà, bắt đầu cày ruộng cấy mạ.
Đợi đến khi nhà rốt cuộc thể cày ruộng cấy mạ, thì nhà ông cấy xong mạ cho hơn hai mươi mẫu ruộng lúa mạch đó, còn tuốt sạch sẽ lúa mạch thu về...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Cho nên ngay từ đầu chậm một bước thì về chỉ càng lúc càng chậm hơn.
Tuy nhiên cha con Chu Đại Lượng kiên quyết cho rằng, sở dĩ nhà họ Chu thể luôn hiệu suất cao như là vì nhà họ đông .
Đặc biệt là trẻ con nhiều.
Người lớn vận chuyển lúa mạch về nhà, trẻ con ở nhà phơi bông lúa, tiện thể giẫm giẫm, đập đập...
Đàn ông cày ruộng, phụ nữ ở nhà vò tuốt hạt lúa, tốc độ nhanh ?
Cha Đại Lượng thở dài, Chu Đại Lượng ngao ngán. Nhà họ cũng ít, nhưng con trai thì lười.
Trước nó cùng Chu tứ lang chơi chung, cùng lười biếng, nhưng giờ Chu tứ lang chăm chỉ hơn , còn con trai ông vẫn lười như thế.
Cha Đại Lượng sầu não, mà cứ sầu là mặt con trai, thế là ông xoay ghế, trực tiếp lưng về phía con , vò lúa mạch hỏi: "Thúc Kim tìm việc gì ?"