Ông thường xuyên hợp tác với tiệm lương thực trong huyện, lý nào họ nhập giống mới mà ông .
Trang nhắc chuyện nữa, chỉ với ông.
Tuy nhiên Bạch lão gia cũng nhanh sự tình.
Bởi vì Bạch Nhị Lang - đứa con trai "báo đời" của ông - trong lúc ăn cơm tối thuận miệng hỏi một câu: "Cha, cha mua hạt giống của bọn con ?"
Bạch lão gia gần như lập tức nhớ tới lời Trang ban chiều, ông khựng hỏi: "Con lấy hạt giống?"
"Bọn con tự trồng chứ , hơn hai mươi mẫu lúa mì đó đều thể hạt giống."
"Tự tin thế ?" Bạch lão gia : "Hạt giống nhà ai mà chẳng tuyển chọn kỹ càng? Đâu kiểu gặt cả mảng tuốt hạt đem bán như thế?"
"Sao thể, năm ngoái trong thôn trồng lúa mì vụ đông đều là lấy lúa mì trong kho nhà Mãn Bảo đổi giống, cũng tuyển chọn gì, kết quả cha xem, năm nay lúa mì nhà nào cũng hơn nhà , mùa lớn đấy."
"Sao con ?"
"Con tất nhiên là ," Bạch Nhị Lang như lẽ đương nhiên: "Bạch Thiện và Chu Mãn bảo con thế."
Bạch lão gia bất động thanh sắc hỏi: "Vậy bọn nó cho con bán hạt giống cho giá bao nhiêu ?"
"150 văn một đấu."
Bạch lão gia suýt chút nữa úp cả bát cơm lên đầu con trai. Bạch phu nhân nhịn ngẩng đầu lên, chồng con, thấm thía : "Nhị Lang , tuy rằng nông trang phần của con, nhưng con thể giúp ngoài bắt nạt cha nha."
Bạch Nhị Lang vui, : "Con bắt nạt cha, đây là cái giá con và các bạn bàn bạc mãi mới chốt đấy. Giá cho cha là 150 văn một đấu, cho Lưu tổ mẫu cũng giá , còn ngoài mua thì 180 văn mới ."
Bạch lão gia nắm chặt bát cơm, hỏi: "Hạt giống của các con bằng vàng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-513.html.]
Bạch Nhị Lang nghiêm túc suy nghĩ một chút lắc đầu: "Không ạ."
Bạch lão gia thực sự úp cái bát lên mặt thằng con.
Ông đặt bát đũa xuống, xoa trán : "Thôi, với con nữa, ăn cơm xong con tìm Thiện Bảo và Mãn Bảo tới đây, chuyện với chúng."
Bạch Nhị Lang mấy vui vẻ và một miếng cơm to. Rõ ràng thỏa thuận là phía cha để lo, phía Lưu tổ mẫu để hai bạn lo, dựa mà phía cha cũng bắt hai bạn đến ?
Bạch lão gia liếc con trai, nghiêm túc : "Nhị Lang, Thiện Bảo và Mãn Bảo là sư sư tỷ của con, gọi thẳng tên nữa, gọi là sư sư tỷ ?"
Bạch Nhị Lang rưng rưng nước mắt cha.
Bạch lão gia thấy chút mềm lòng, dịu giọng : "Cho dù gọi sư sư tỷ thì cũng thể gọi tên mụ của chúng. Thiện Bảo là đường của con, Mãn Bảo tuổi cũng nhỏ hơn con đúng ?"
"Thế thì con gọi tên mụ!" Bạch Nhị Lang quyết định nhanh chóng, đó thuận thế chào hàng đợt hạt giống của bọn họ: "Cha, cha mua hạt giống của bọn con sẽ thiệt . Hôm nay bọn con tiệm lương thực huyện xem , hạt giống của họ bán tận 144 văn một đấu cơ, mà hạt giống của họ còn chẳng sánh bằng của bọn con."
"Sao con bằng?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Con đương nhiên bằng. Hạt giống nhà chính là mua từ tiệm lương thực đúng ? hạt giống ở tiểu nông trang của bọn con là mua từ nhà Mãn Bảo, một mẫu cao nhất năm thạch, thấp nhất cũng ba thạch rưỡi đấy."
Bạch lão gia trừng lớn mắt, nhịn thẳng dậy: "Con cái gì, mẫu sản cao nhất của các con là bao nhiêu?"
Tiếng quát quá lớn khiến Bạch Nhị Lang sợ tới mức suýt ngã khỏi ghế. Bạch lão thái thái vẫn luôn im lặng ăn cơm nhịn trừng mắt ông, : "Nói chuyện thì cho đàng hoàng, con quát đứa nhỏ gì?"
Bạch lão gia đang định , Bạch lão thái thái đột nhiên cắt ngang: "Được , uổng cho các ngươi mang tiếng là sách, câu 'thực bất ngôn' cũng hiểu ? Lúc ăn cơm chuyện, tất cả ăn cơm cho ."
Bạch lão gia nghẹn một ở ngực, suýt chút nữa thì tắc thở.