Dương Hòa Thư nghĩ, nếu là , nhất định sẽ hối hận.
Hắn vẫn luôn cảm thấy, chỉ cần thì nơi đó sẽ phồn hoa.
Con mới là căn bản của tất cả!
Có thành mua một cây kim, vì một văn tiền phí thành mà .
đó thành liệu thật sự chỉ mua một cây kim ?
Nhìn thấy chỉ bày bên cạnh cây kim mua một ít ? Lại thấy vải vóc, mua ?
Hoặc là ở trong thành lâu , tốn chút tiền ăn bữa cơm ? Cho dù chỉ mua cái bánh bao, bán bánh bao cũng kiếm một ít tiền.
Mà bán bánh bao bán thêm một cái, thì tiệm lương thực và cối xay bột kiếm thêm một chút...
Dương Hòa Thư nghĩ ngợi đến nhập thần. Bạch Thiện Bảo đưa tay quơ quơ mắt , thấy hồn liền nhún vai với Mãn Bảo: "Chúng tự gọi đồ ăn ."
Bạch Nhị Lang cũng ôm bụng than: "Ta đói ."
"Chúng ăn thịt!" Mãn Bảo đưa yêu cầu của .
Mãn Bảo hiện tại thể kiếm tiền bằng cách bán kẹo, cho nên mua thịt cho gia đình.
Lão Chu mới tốn tiền mua xe bò, đầu còn nợ nha môn một khoản, nên ông keo kiệt. Trong nhà trứng gà để ăn, nhưng mua thịt ăn là chuyện thể nào.
Cũng chỉ vì để hai đứa cháu nội trong nhà bớt , ông mới cho mua chút chân giò hoặc cá trích về hầm canh cho hai cô con dâu ăn.
Tiểu Tiền thị thi thoảng sẽ trộm một ít cho Mãn Bảo, nhưng cũng nhiều, mà Mãn Bảo cũng ngại tranh ăn với hai chị dâu đang nuôi cháu nhỏ.
Cho nên một thời gian Mãn Bảo ăn thịt.
Khi Dương Hòa Thư hồn, ba đứa trẻ gọi xong những món thích. Tiểu nhị tươi rói : "Đại nhân, ngài xem ngài còn gọi thêm gì ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dương Hòa Thư hỏi : "Các ngươi gọi những gì ?"
Nghe ba đứa trẻ báo tên món ăn, Dương Hòa Thư khỏi líu lưỡi, hỏi: "Các ngươi ăn hết đấy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-508.html.]
Mỗi hai món, ba là sáu món ăn.
Ba đứa gật đầu, khẳng định chắc nịch: "Ăn hết!"
Dương Hòa Thư bèn chỉ gọi một bát canh. Từ lúc xuống các thôn làng ăn cơm cùng hương dân, Dương Hòa Thư tự học cách tiết kiệm.
Chờ thức ăn bưng lên, ba đứa trẻ cùng về phía Dương Hòa Thư, chờ động đũa.
Dương Hòa Thư thế mà hiểu ý, mỉm , giơ đũa gắp một miếng thức ăn : "Ăn ."
Ba đứa trẻ cùng vươn đũa, bắt đầu ăn uống một cách trật tự.
Từ khi theo Trang học ở tiểu học đường, bữa trưa chúng thường ăn cùng .
Sau đó Trang liền rèn giũa cả nết ăn uống cho chúng.
Trước Bạch Nhị Lang ai cố ý dạy bảo, nhà họ Chu thì cảm thấy Mãn Bảo cái gì cũng , ngược Bạch Thiện Bảo từ nhỏ yêu cầu nghiêm khắc về phương diện .
Trang quản lý, ba đứa trẻ đều lễ nghĩa hơn nhiều, ít nhất bàn cơm sẽ thất lễ.
Ăn một nửa, Dương Hòa Thư phát hiện , chúng ăn hết là thật sự thể ăn hết.
Dương Hòa Thư chúng kéo theo nên khẩu vị cũng hơn hẳn. Ăn đến đoạn , theo bản năng giảm tốc độ , nhường cho chúng ăn .
Thấy ba đứa ăn ngon lành, Dương Hòa Thư nhịn : "Người 'trẻ đang lớn ăn nghèo cha ', còn tin, giờ thì tin . Sao cảm giác các ngươi ăn còn nhiều hơn cả thế?"
Ba đứa ngẩng đầu lễ phép với một cái.
Dương Hòa Thư buông bát đũa, hỏi: "Lúa mì vụ đông ở nông trang các ngươi cũng thu xong nhỉ? Thu hoạch thế nào?"
"Khá ạ," Mãn Bảo vét sạch hạt cơm trong bát, lúc mới buông bát đũa xuống : "Năm nay lúa mì vụ đông thôn đều khá, hai ngày nay cối xay bột đang xếp hàng để xay bột mì đấy."
Bạch Thiện Bảo hỏi: "Không tình hình các thôn khác thế nào?"
Dương Hòa Thư : "Tình hình các thôn khác cũng tệ. Ta các lão nông , chủ yếu là đầu xuân năm nay lúc lúa mạch trổ bông thì khéo vài trận mưa xuân, đó thời tiết nóng lạnh vặn, cho nên thu hoạch mới ."