"Hình như hiệu cầm đồ cũng đổi ."
"Vậy hỏi cả hai nơi."
Chu Tứ Lang và Chu Ngũ Lang mỗi một bên, ngẩng cao đầu ưỡn n.g.ự.c hộ tống con trâu về phía , dây thừng trâu do Mãn Bảo cầm. Chu Hổ dắt trâu nhà theo , một tay nhẹ nhàng vuốt ve lưng nó, cũng vui mừng khôn xiết.
Đoàn rẽ con phố nhỏ. Từ xa, Chu Tứ Lang hét lớn: "Nhị ca!"
Tiếng gọi Chu Nhị Lang đang lấy đậu phụ cho khách giật b.ắ.n , tay run lên suýt bóp nát miếng đậu. Hắn ngẩng đầu định mắng, nhưng khi thấy Mãn Bảo đang dắt trâu thì sững sờ, "bẹp" một tiếng, miếng đậu phụ trong tay nát bét thật.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Chu Nhị Lang vẫn còn ngơ ngẩn cho đến tận khi về đến thôn. Xe đẩy tay do Chu Tứ Lang đẩy, còn nắm chặt dây thừng, bước thấp bước cao hộ tống trâu về nhà.
Về phần Mãn Bảo, nàng lưng trâu như một vị vua đang tuần thú, hớn hở đám trẻ con trong thôn đang chạy ùa tới. Dẫn đầu là Nhị Đầu. Hắn đang chơi với bạn gốc đa đầu thôn, ngẩng lên thấy một con trâu, lưng trâu còn trông hệt cô út. Nhìn sang bên cạnh thấy cha và tứ thúc đẩy xe, nhầm.
Nhị Đầu nhảy cẫng lên, lao tới hét lớn: "Cha, trâu nhà ai thế?"
Chu Nhị Lang như mơ ngủ: "Nhà ."
Dù đoán nhưng Nhị Đầu vẫn kìm rú lên sung sướng, bám lấy cha: "Cha, con cũng lưng trâu, con cũng cưỡi trâu!"
"Đi ," Chu Nhị Lang gạt con trai , "Mày nặng thế, lỡ trâu mệt thì ? Cô út mày đang đó kìa."
Đám trẻ con ùa tới vây kín, con trâu bất an dậm chân. Chu Nhị Lang vội vỗ về nó, xua tản .
Tin tức lan nhanh trong thôn, cả lớn cũng chạy xem náo nhiệt. Thấy Chu Nhị Lang và Chu Hổ dắt trâu về, ai nấy đều kinh ngạc. Biết là trâu nợ từ huyện nha, họ càng ngạc nhiên hơn. Thật sự dám nợ trâu huyện nha ? Cổng thôn náo nhiệt hẳn lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-482.html.]
Đến khi Lão Chu tin, xỏ ngược giày chạy thì nhóm Chu Nhị Lang vất vả về gần đến cổng nhà.
Lão Chu lao tới, thấy dây thừng trong tay Chu Nhị Lang, con gái lưng trâu, tim ông đập thình thịch, mắt trợn ngược, chân mềm nhũn suýt ngã. Chu Đại Lang chạy theo nhanh tay đỡ , vội vàng gọi khiêng ông về nhà.
Mãn Bảo thấy cha kích động đến mức sắp ngất, dám lưng trâu nữa, vội vàng tụt xuống. Chu Nhị Lang nhanh tay đỡ nàng xuống chạy xem cha thế nào.
Lão Chu chỉ choáng váng một chút, con trai đỡ là tỉnh ngay, nhưng bủn rủn, chẳng năng gì.
Mãn Bảo chen qua các chị, đến bên Lão Chu nắm tay ông quan tâm: "Cha, con bảo sẽ cho cha một bất ngờ mà, cha yếu tim thế, mới một cái ngất ."
Dân làng vây xem bên ngoài thấy cảnh bên trong, nhưng Mãn Bảo thế thì lớn: "Mãn Bảo , cha cháu bất ngờ (hỉ) mà là kinh sợ (kinh) đấy, cháu dọa ngất chứ gì? Ha ha ha..."
Lão Chu nữa, túm tay Chu Đại Lang và Chu Tam Lang dậy, mắng vọng ngoài: "Nói bậy! Ai bảo tao sợ? Rõ ràng... rõ ràng là tao vui quá..."
Lão Chu câu mà suýt , nhưng vẫn cố nặn nụ mếu máo: "Tao... tao vui vì nhà họ Chu tao cũng mua nổi trâu..."
lòng đau như cắt, nước mắt đầm đìa. Đặc biệt là trâu nợ, tiền lãi mà... Nghĩ đến tiền lãi, Lão Chu tỉnh cả . Ông còn con gái nợ bao nhiêu tiền nữa.
Ông vung tay: "Trâu nhà tao mới về, các đừng gần quá kẻo nó sợ. Đầu xuân , ai việc nấy . Đại Lang, tiễn các chú bác em một đoạn."
Chu Đại Lang dẫn các em tiễn khách. Dân làng hiểu ý , hi hi ha ha giải tán. Hôm qua Lão Chu còn c.h.é.m gió ở đầu thôn rằng lãi suất cao thế chỉ kẻ ngốc mới nợ trâu. Chưa từng ai mua đồ lớn thế mà nợ, chẳng đem cả tiền quan tài đặt cược ? Thế mà chỉ một ngày, nhà ông dắt trâu về, phản ứng của ông là ngay gì.
Mọi đều đoán chuyện chắc chắn do cô con gái rượu của ông gây . Mấy em Chu Nhị Lang gan to thế. Nhà họ Chu sắp bão dạy con, xem náo nhiệt nhưng tiện ép uổng, đành giải tán.