Bạch Thiện Bảo: "Tớ càng ."
"Lần chúng xem thử, Phó nhị tỷ tỷ bảo hoa viên trong đó lắm."
Bạch Thiện Bảo nghi ngờ: "Đẹp hơn nhà tớ á?"
"Chắc , dù nhà mới xây hơn hai năm, còn huyện nha xây từ lâu lắm ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dương Hòa Thư thấy hai đứa trẻ chỉ đáp một câu sang thì thầm to nhỏ, nụ mặt cứng đờ. Thôi bỏ , trẻ con mà, lo cái mất cái .
Mãi đến khi Dương Hòa Thư lên xe ngựa, hai đứa trẻ mới sực tỉnh: "Ơ, khách quý kìa."
Ba đứa vội vẫy tay chào tạm biệt. Mãn Bảo dặn với theo: "Dương huyện lệnh, chú nhất định nhớ chuyện cho nợ trâu đấy nhé. Nếu chính sách thì báo cho cháu một tiếng, cháu nhất định là đầu tiên lên huyện ủng hộ chú."
Dương Hòa Thư gượng: "Được, sẽ thông báo cho cháu."
Mãn Bảo vẫy tay nhiệt tình cho đến khi xe ngựa qua cầu mới thôi.
Bạch tò mò Mãn Bảo, còn Trang hỏi thẳng: "Thầy cũng Dương huyện lệnh con nợ huyện nha một con trâu. tại nợ trâu trực tiếp mà nợ bạc mới mua trâu?"
Mãn Bảo định thì Khoa Khoa ho nhẹ trong đầu. Nàng vội che miệng: "Hiện tại con thể , nhiều quá sẽ lộ bí mật."
Trang : "Được , thì thôi. Chờ con dắt trâu về, tự khắc chúng sẽ ."
Mãn Bảo nghĩ chắc còn lâu lắm, điều trâu về cũng mất thời gian mà.
Ai ngờ, lúa mì gieo xong, tiền công thanh toán hết, thì một đêm gió lạnh, lý chính đến thông báo:
"Huyện nha mua về một lứa trâu, Huyện thái gia mới thương cảm bà con trồng trọt vất vả nên quyết định: Phàm là hộ nghèo đều thể đến huyện nha nợ một con trâu mang về. Thời hạn trả nợ từ sáu tháng đến ba năm, trả hết cả vốn lẫn lãi."
Mãn Bảo cách cha xa. Lão Chu xong, thấy chuyện chẳng liên quan đến , bèn lấy tẩu t.h.u.ố.c , vê t.h.u.ố.c lá sợi nhét châm lửa hút.
Có động lòng hỏi: "Hộ nghèo tính thế nào?"
"Đơn giản lắm. Nhà trâu, tài sản ngoài nhà ở chỉ ruộng vĩnh nghiệp (ruộng chia theo suất đinh), ruộng mua thêm thì đều tính là hộ nghèo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-476.html.]
Thế thì đại đa hộ dân thôn Thất Lý đều đủ điều kiện. Nông dân tiền thừa thì gì? Cưới vợ, sinh con. Đây là việc đại sự duy trì nòi giống, cũng là nhu cầu sinh tồn cơ bản, tính là giàu.
Cưới vợ sinh con xong còn tiền thừa thì gì? Mua trâu, mua ruộng , hoặc mua cửa hàng. Đây là những điều kiện Dương Hòa Thư đúc kết từ 20 năm kinh nghiệm và quá trình tìm hiểu thực tế.
Không ít trong thôn động lòng. Một con trâu bằng sức hai lao động khỏe mạnh đấy. Có giơ tay định đăng ký, nhưng cũng hỏi to: "Lý chính, lãi suất tính thế nào?"
"Một lượng bạc lãi mười hai văn một tháng."
Nghe xong, đang giơ tay lập tức rụt , thì thầm với bên cạnh: "Một lượng lãi mười hai văn, thế một con trâu giá mấy lượng?"
Hắn gần nên lý chính thấy, ho nhẹ đáp: "Trâu thì tùy to nhỏ khỏe yếu, giá ba lượng hai trăm văn đến năm lượng. Cứ tính trung bình là bốn lượng ."
"Thế... thế lý chính ơi, bốn lượng thì lãi một tháng bao nhiêu?"
Lý chính xòe ngón tay tính. Dân làng mắt tròn mắt dẹt chờ đợi, ai chê ông tính chậm vì đa họ cũng chẳng tính.
Lão Chu rít một thuốc, cúi đầu hỏi Mãn Bảo: "Bao nhiêu tiền?"
"48 văn ạ."
Lão Chu chép miệng: "48 văn, một tháng mất toi 48 văn, thế nửa năm là bao nhiêu? Mà nửa năm chắc gì trả , ba năm thì còn lên đến bao nhiêu?"
Mãn Bảo nhẩm tính một lúc lâu mới : "Là 1728 văn."
Lão Chu sặc khói thuốc.
Người dân lỏm bên cạnh cũng sợ hết hồn, hồi lâu mới kêu lên: "Trời đất ơi, thế mà nợ hai con trâu, ba năm tiền lãi đủ cưới một cô vợ ."
Mãn Bảo đính chính: "Cưới vợ mất năm lượng bạc chứ? Chỗ mới hơn 3400 văn thôi."
"Ôi dào, cháu tưởng cô nào cũng thách cưới năm lượng ? Nhà nghèo một chút chỉ cần sính lễ một quan tiền, còn cỗ bàn, hơn 3400 văn vẫn còn thừa chán. Trời ơi, nợ hai con trâu mà lãi hơn 3400 văn, huyện nha định cướp tiền ?"
Mãn Bảo: "... Ba năm mới là con đó, chú trả nửa năm hơn ?"