Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 475

Cập nhật lúc: 2025-11-27 12:38:50
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dương Hòa Thư danh hai từ lâu. Hắn đến thôn Thất Lý mục đích chính là gặp Bạch lão gia, còn Trang chỉ là tiện thể. khi gặp ba t.ử của Trang , cảm thấy vị thầy giáo thể chỉ "tiện thể" gặp .

 

Bạch lão gia là địa chủ nổi tiếng và lớn nhất trấn Bạch Mã Quan. Dương Hòa Thư nhậm chức bí mật, đến nơi ngoài bữa cơm với hào trong huyện thì kịp quen với các hào ở nông thôn.

 

Bạch Thiện Bảo giúp Dương Hòa Thư giấu phận với dân làng nhưng sẽ giấu Bạch lão gia và Trang . Nên đến cửa, thì thầm tai Bạch Nhị Lang mấy câu. Bạch Nhị Lang thèm để ý, Thiện Bảo tính bướng bỉnh của nổi lên nên sang Mãn Bảo.

 

Mãn Bảo ho nhẹ, nghiêm mặt: "Sư , ?" Nàng móc hai viên kẹo trong túi đưa cho Bạch Nhị Lang, vẫy tay: "Đi ."

 

Bạch Nhị Lang nhận kẹo, co cẳng chạy nhà, đến sân hét toáng lên: "Cha ơi! Dương huyện lệnh đến nhà thăm cha kìa!"

 

Dương Hòa Thư: "..."

 

Hắn nghiêng đầu hai đứa trẻ đang thẳng về phía vẻ vô tội, im lặng gì.

 

Bạch lão gia và Trang buông quân cờ vội vàng đón, từ xa chắp tay: "Khách quý đến nhà, Bạch mỗ đón tiếp từ xa, thất lễ, thất lễ."

 

Đến gần thấy Dương Hòa Thư còn trẻ, cả hai đều ngẩn một chút.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mắt Trang kém hơn Bạch lão gia, đến gần mới rõ mặt Dương Hòa Thư. Huyện lệnh trẻ tuổi thế , nếu gia thế cực thì là cực kỳ tài hoa, tất nhiên khả năng cao nhất là cả hai.

 

Trang vui vẻ chắp tay thi lễ: "Trang mỗ bái kiến Huyện lệnh đại nhân."

 

Dương Hòa Thư vội đỡ tay hai , vái chào đáp lễ, : "Bạch lão gia và Trang khách sáo quá, là Dương mỗ mời mà đến, mong hai vị đừng trách mới ."

 

Mãn Bảo húp xì xụp bát mì, gắp thêm ít rau, thỉnh thoảng ngẩng đầu về phía nhóm Bạch lão gia.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-475.html.]

 

Họ cho ba đứa trẻ ăn cùng mà đuổi về phòng, còn thì gốc đào trong sân ăn uống trò chuyện.

 

Dương Hòa Thư chỉ thôn Thất Lý một nhà họ Bạch, ngờ thêm một nhà họ Bạch nữa, bèn tò mò hỏi.

 

Bạch lão gia giải thích: "Đường Bạch Khải của từng Huyện lệnh ở Ích Châu, nhưng chẳng may qua đời sớm, để thím và đứa con côi cút. Vì tình cảm em sâu đậm nên thím đưa cả nhà đến đây nương tựa, còn hộ tịch vẫn ở Lũng Châu. Coi như đây là biệt viện của nhà họ ."

 

Dương Hòa Thư qua liền hiểu, chắc chắn là tông tộc chèn ép, khi còn tranh chấp tài sản nên mới lánh đến đây. Hắn : "Hai nhà ở gần cũng dễ bề chăm sóc, âu cũng là cách ."

 

Dương Hòa Thư chuyện trò với Bạch lão gia và Trang khá tâm đầu ý hợp. Đến huyện La Giang bấy lâu nay, thể cùng đàm đạo nhiều, huống chi là những dân quê gặp mấy hôm nay. Ngay cả lý chính địa phương, ngoài chuyện đồng áng thì chẳng chuyện gì khác.

 

Khi Dương Hòa Thư no say bước khỏi Bạch trạch, ba vui vẻ, thiết như tri kỷ. Tùy tùng của vẫy tay một cái, một chiếc xe ngựa từ bên cạnh chạy tới.

 

Bạch lão gia ngạc nhiên: "Không Dương huyện lệnh mang xe theo, còn định sai gia nhân chuẩn xe ngựa cho ngài, xem cần ."

 

Dương Hòa Thư đắc ý: "Xe theo . Vi hành khảo sát hương thôn, phô trương quá cũng tiện."

 

Mãn Bảo phía thầm nghĩ: Nếu phô trương thì cưỡi lừa hoặc xe bò chứ? Ai mà nuôi nổi ngựa? Nàng con ngựa của Dương Hòa Thư đầy ngưỡng mộ, bao giờ nàng mới thể ghi chép một con ngựa cho Khoa Khoa đây?

 

Bạch lão gia cũng nghĩ , nhưng gương mặt non choẹt của Dương huyện lệnh thôi. Mới đời, suy nghĩ chắc chu .

 

Dương Hòa Thư quên ba bạn nhỏ, đặc biệt là Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo. Hắn thích và thưởng thức hai đứa trẻ , bèn mời: "Nếu ba vị tiểu hữu dịp lên huyện thành, mời các cháu đến phủ khách để cảm tạ sự tiếp đãi hôm nay."

 

Mãn Bảo nhận lời ngay, còn thì thầm với Bạch Thiện Bảo: "Tuy tớ hậu viện huyện nha, nhưng bao giờ quá cửa hông trăm bước."

 

 

Loading...