Bạch Thiện Bảo cũng thấy gừng kiếm tiền, hơn cả lương thực, nên gật đầu.
Dương Hòa Thư thấy hai đứa nhỏ thì thầm, chỉ tủm tỉm Mãn Bảo.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Được Bạch Thiện Bảo tán thành, Mãn Bảo : "Chú , điều kiện gì?"
"Ta nhà cháu dành ít nhất ba mẫu đất để trồng dâu, sang năm nuôi tằm, ?" Sở dĩ chọn nhà Mãn Bảo, một là vì nàng học, chứng tỏ gia đình khá cởi mở, tiếp thu kiến thức nhanh; hai là nàng , phía nàng ít nhất năm , chứng tỏ nhân lực dồi dào.
Nhìn tình hình ngoài đồng, những nông dân e là quanh năm suốt tháng nghỉ ngơi, lấy thời gian nuôi tằm? Trừ phi cho họ thấy lợi nhuận khổng lồ từ việc nuôi tằm, nếu dù hạ lệnh, họ cũng chẳng mặn mà.
Mãn Bảo bối rối: " nhà cháu cây dâu."
"Nha môn tặng cháu."
"Không tiền."
Dương Hòa Thư: "Tặng !"
Mắt Mãn Bảo sáng lên: "Thế giống tằm thì ?"
Dương Hòa Thư nghĩ ngợi: "Cũng tặng , nhưng gấm dệt bán cho huyện nha."
Mãn Bảo ngẩn : "Nhà cháu dệt gấm."
Lần đến lượt Dương Hòa Thư ngớ , thắc mắc: "Nam cày nữ dệt, thường thì phụ nữ đều dệt vải chứ?"
"Có ai sinh ? Thế thì các cô còn giỏi hơn cháu ."
Bạch Thiện Bảo phá lên: "Cậu là tiên t.ử chuyển thế, thì các cô là Tiên Tôn chuyển thế ."
Bạch Nhị Lang cũng theo, Mãn Bảo cũng tự thấy buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-470.html.]
Dương Hòa Thư rõ ràng hiểu trò đùa của chúng, chỉ lặng lẽ quan sát. nhanh, hiểu tại chúng thế, bởi vì những dân hỏi chuyện dường như đều tin chắc Mãn Bảo là tiên t.ử trướng Thiên Tôn lão gia chuyển thế.
Dương Hòa Thư ban đầu còn ngây ngô Thiên Tôn lão gia là vị nào, hỏi ba đứa trẻ mới đó là Thái Thượng Lão Quân. Chỉ là niệm đạo hiệu câu "Vô Lượng Thiên Tôn", nên dân làng thích gọi là Thiên Tôn lão gia cho gần gũi.
Sức khỏe Tiền thị chuyển biến , tuy bằng đang độ tráng niên như Tiểu Tiền thị nhưng so với cùng lứa thì hơn hẳn. Trong thôn ai cũng , lúc đó Tiền thị chẳng , t.h.u.ố.c cũng đổi, tự nhiên khỏe , Thiên Tôn lão gia phù hộ thì là gì? Hơn nữa bà nhắc nhắc nửa năm nay, dân làng tin sái cổ.
Quan trọng là bà còn đưa nhiều bằng chứng, ví dụ nhà họ Chu vốn sắp suy tàn vì Lão Tứ cờ bạc, tự nhiên cuộc sống khá lên. , chuyện nữ trinh tử, nấm phục linh ngoài , nhưng chuyện bán gừng kiếm tiền thì ai cũng . Mà trồng gừng khai hoang ban đầu đều là ý tưởng của Mãn Bảo. Điều càng chứng minh Mãn Bảo là tiên t.ử mang phúc khí xuống trần.
Tuy nhà họ Chu từ chối cho bái Mãn Bảo để tránh tổn thọ nàng, nhưng dân làng vẫn thích chuyện với Mãn Bảo. Biết Thiên Tôn lão gia xuống, thấy họ chuyện với Mãn Bảo, nhớ mặt họ tiện tay ban cho chút phúc khí thì ?
Nên khi thấy Mãn Bảo dẫn đầu bờ ruộng, ít dừng tay chào hỏi nàng. Tất nhiên cũng chào cả hai vị thiếu gia nhà họ Bạch, giàu nhất thôn.
Mãn Bảo gọi họ chuyện, giới thiệu Dương Hòa Thư: "Đây là sách giỏi, đến tìm trò chuyện."
Người đang kéo cày mệt quá, dứt khoát dừng phịch xuống bờ ruộng, hỏi: "Nói chuyện gì thế?"
Dương Hòa Thư xổm xuống bên cạnh hỏi: "Đồng hương nhà mấy miệng ăn?"
"Trừ bà già ở nhà, còn đều ở đây cả."
Dương Hòa Thư vợ và bốn đứa con, lớn nhất tám chín tuổi, nhỏ nhất ba tuổi phía , im lặng hồi lâu mới hỏi: "Thế thì trồng bao nhiêu mẫu đất?"
"Nhà giờ chỉ 40 mẫu, phần lớn trồng lúa mì và đậu nành, ruộng nước thì cơ bản để trồng lúa."
"Có trồng hết ?"
"Cũng tàm tạm, cứ trồng kỹ mấy mảnh đất , còn đất thì cày qua một lượt rắc đậu xuống là , gì cũng thu vốn hạt giống chứ?"
Dương Hòa Thư trầm ngâm hỏi: "Nếu một con trâu, liệu thể thế một lao động ?"
"Ôi chao, đùa, một con trâu chỉ một lao động, nó bằng ba lao động chứ. Như đây, ba luống là dừng nghỉ, còn trâu chỉ cần cho ăn no, nó một mạch mười luống tám luống, sức bền của trâu hơn nhiều."