Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-10-09 03:36:38
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Tiền : “ , Mãn Bảo, con bái sư , thì chăm chỉ sách, mới phụ lòng cha đối với con. Sau con bớt chạy lên núi , dậy sớm thì học đường sách. Ta với chị dâu con , bữa sáng sẽ cho con ăn cùng luôn, buổi trưa con ăn ở học đường, cũng giống như các công tử , mỗi ngày ăn ba bữa.”

 

Bà Tiền Mãn Bảo, ánh mắt sâu thẳm: “Mãn Bảo, con chỉ thông minh lanh lợi, mà còn khỏe mạnh bình an, ?”

 

“Biết , ,” Mãn Bảo gật đầu nhỏ: “Mẹ nhiều , gì quan trọng hơn việc sống và khỏe mạnh.”

 

Bà Tiền nở nụ , sờ đầu cô bé : “ , thôi, mau đến học đường xin , sáng sớm chạy ngoài, là theo ngũ ca lục ca chơi.”

 

Mãn Bảo lè lưỡi, khi còn dặn một câu: “Mẹ ơi, hôm nay ngũ ca lục ca về nhà ăn sáng , bảo chị dâu cần để phần cho họ.”

 

Bà Tiền phất phất tay : “Biết , vốn dĩ cũng phần họ, mau học đường .”

 

Mãn Bảo cảm thấy ánh mắt của bình tĩnh, dường như cái gì cũng , Mãn Bảo liền rụt đầu chạy ngoài.

 

Bà Tiền mỉm , nhắm mắt niệm kinh.

 

Thân thể bà suy nhược, nhanh một chút là thở dốc, cho nên về cơ bản khỏi cửa, phần lớn thời gian là ở trong phòng niệm kinh cầu phúc.

 

Mãn Bảo chạy đến học đường, Trang đang giảng bài. Nhìn thấy một cái đầu nhỏ quen thuộc ló ở cửa sổ, ông nhịn vui vẻ, buông sách xuống, vẫy tay với cái đầu đó.

 

Mãn Bảo liền lóc cóc chạy .

 

Trang : “Hôm nay đến học buổi sáng?”

 

Mãn Bảo chột cúi đầu, nhỏ giọng một tiếng “Xin ”, đó hỏi: “Tiên sinh, con đều học buổi sáng giống như Bạch nhị và ?”

 

Trang gật đầu: “ , thu con tử, cũng với Bạch lão gia , ông đồng ý cho con học, cho nên con cũng học buổi sáng cùng các bạn khác mới .”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

 

Trang kéo Mãn Bảo đến mặt, giới thiệu Mãn Bảo với các bạn học.

 

Những đứa trẻ trong lớp, ai mà Mãn Bảo chứ, đều quen thuộc.

 

Thế là những đứa với Mãn Bảo liền mặt quỷ với cô bé. Vì cô bé lùn, phía còn nhường cho cô bé một chỗ.

 

cũng những đứa với cô bé, mặt dám gì, nhưng lén lút lưng , ít đứa mặt quỷ với cô bé. Bạch nhị lang tức giận nhất, nhưng Mãn Bảo cách xa, đá ghế cô bé cũng .

 

Nói đến tại Bạch nhị lang ghét Mãn Bảo như , đó đương nhiên là vì Mãn Bảo thật sự đáng ghét.

 

Cậu ném học đường sách đầu năm nay. Đứa trẻ bảy tuổi, đúng là lúc nghịch ngợm nhất, đây ở nhà cưng chiều hết mực, bà nội thương, yêu, cha cũng luôn khen, ngay cả trai cũng luôn nhường nhịn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-47.html.]

Vào học đường thể yên ?

 

Thế là ngày đầu tiên học đường đ.á.n.h lòng bàn tay. Và ngay lúc mắng và đ.á.n.h lòng bàn tay, cái đầu nhỏ của Mãn Bảo lấp ló ở cửa sổ.

 

Thế là, ấn tượng đầu tiên của Bạch nhị lang đối với cô bé .

 

đó là điều tệ nhất, tệ nhất là, sách, phát hiện còn bằng một đứa bé gái nhỏ tuổi hơn , mà còn chỉ thể xổm ngoài cửa sổ lén.

 

Đương nhiên, Bạch nhị lang cảm thấy ngốc, mà cảm thấy là Mãn Bảo phiền .

 

, chính là phiền . Cậu ở vị trí gần cửa sổ, mà Mãn Bảo xổm ngay ngoài cửa sổ, là ảnh hưởng đến ?

 

Thế là mách lẻo với cha và ít , nhưng đều tác dụng.

 

Câu trả lời của cho là, chuyển sang phía bên , cho gần cửa sổ. Kết quả vì cách xa, thể uy h.i.ế.p Mãn Bảo, chỉ thể cách so tài với cô bé, thành tích ngược giảm sút.

 

Thế là gọi trở . Điều tức giận nhất là, gì với cha , cha thế mà tán thành việc Mãn Bảo ghé cửa sổ giảng, vẫn luôn ngăn cản.

 

Bây giờ còn tức giận hơn, cô bé quang minh chính đại hiên ngang nhà.

 

Bạch nhị lang tức giận đến nỗi cả buổi sáng giảng. Bạn của đưa một ý kiến: “Không một đứa em họ đáng ghét cũng sắp đến học ? Cậu để chúng nó đ.á.n.h , nếu mà đ.á.n.h Mãn Bảo, chắc chắn sẽ tức giận.”

 

Một bạn khác cũng : “ , hình như thích Mãn Bảo, nó nhỏ hơn , đ.á.n.h nó, chắc chắn là sai. À đúng , em họ mấy tuổi?”

 

Bạch nhị lang cảm thấy họ nghĩ một ý kiến , để tâm : “Quan tâm nó mấy tuổi gì, dù cũng là một đứa đáng ghét, để hai đứa đáng ghét đó đ.á.n.h , nhất là đều bắt đ.á.n.h lòng bàn tay.”

 

“Vậy thế nào để chúng nó đ.á.n.h ?”

 

Bạch nhị lang liền đảo mắt, : “Tan học chúng tìm sâu, ngày mai học chúng sẽ bỏ bàn Mãn Bảo, là em họ bỏ, đến lúc đó chúng nó sẽ đ.á.n.h .”

 

Hai bạn nhỏ còn đều cảm thấy ý kiến .

 

Không cảm thấy bà Tiền thông minh ? về giáo dục, e rằng ai bằng nữ chính Lâm cô nãi nãi trong “Lâm Thị Vinh Hoa”, ngay cả Bảo Lộ đào tạo khắp thiên hạ cũng bằng. Cho nên nếu xem nữ chính thông minh, thể xem “Lâm Thị Vinh Hoa”, xem nàng tranh giành thiên hạ nhé.

 

Trang đang giảng “Luận Ngữ”, ông chép tay cho Mãn Bảo một quyển, tính cả quyển “Thiên Tự Văn” đó, Mãn Bảo tổng cộng hai cuốn “sách”.

 

Mãn Bảo vui mừng khôn xiết. Lần đầu tiên trong lớp học cùng các bạn, cô bé vô cùng phấn khích, sách thì ưỡn cổ lên gào, trả lời câu hỏi cũng tích cực.

 

Trang cảm thấy khí lớp học sôi nổi hơn nhiều, bèn khen Mãn Bảo vài câu, điều khiến một nào đó càng thêm tức giận.

 

 

Loading...