Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo thì khác, hai đứa con cụ thể. Ví dụ vụ hè năm ngoái, mảnh lúa mì nhất thôn Thất Lý là của nhà họ Chu, thu hai thạch rưỡi; mảnh kém nhất thu một bó, đập đủ vốn hạt giống. Lúa nước thê t.h.ả.m nhất, mảnh nhất của nhà trưởng thôn hai thạch, mảnh kém nhất mất trắng, chán chẳng buồn gặt, nhưng nghĩ đến ngày tháng khó khăn sắp tới vẫn cố vớt vát cắt lúa lép về nghiền trấu ăn.
Mãn Bảo thậm chí còn liệu năm . Hai đứa lục lọi trong hòm sách, lấy bảng thống kê năng suất trung bình đưa cho Dương Hòa Thư xem. Tất nhiên đây chỉ là liệu Mãn Bảo thu thập ở thôn Thất Lý, bao gồm nhà Bạch lão gia.
liệu nhà Bạch lão gia thì Bạch Nhị Lang . Tất nhiên ban đầu , nhưng Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo ép hỏi cha, cha thì hỏi quản sự, nên giờ cũng . Hắn nhớ hết các con , chỉ nhớ con lớn nhất. Vì Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo bảo mục tiêu năm nay của họ là vượt qua con đó.
Dương Hòa Thư ngẩn , hồi lâu mới hỏi: "Các cháu học mà rảnh rỗi việc ?"
"Tiên sinh bọn cháu định việc liền cho bọn cháu thời gian, còn chỉ cách hỏi nhiều , ghi nhớ nhiều con , tính tổng cộng ."
Bạch Thiện Bảo gật đầu: "Tổng cộng là do Tiên sinh tính giúp, liệu nhiều quá, Mãn Bảo tính sai."
"Rõ ràng cũng tính sai mà."
Sợ hai đứa đ.á.n.h , Bạch Nhị Lang (nếu can thì trái lòng , can thì về cha mắng) vội đưa tay can: "Thôi đừng cãi nữa, chúng học toán chậm, con lớn thế vốn dĩ khó tính ."
Mãn Bảo cãi: "Chẳng khó tẹo nào, tại bất cẩn thôi."
Bạch Nhị Lang thèm lý. Từ khi Trang tính tổng một mặt chúng, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo học , chỉ là . Phép cộng thì , nhưng tính tổng nhiều thì khó quá...
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Dương Hòa Thư cúi những con , thầm ghi nhớ trong lòng hỏi: "Như thì trong thôn thiếu lương thực lắm nhỉ?"
"Vâng," Mãn Bảo buồn rầu, "Nhiều nhà ngay cả lúc vụ mùa cũng chỉ ăn cháo loãng. Trong thôn nhà bắt đầu ăn bảy phần trấu ba phần bột . Cha cháu bảo nếu tiết kiệm, khi thu hoạch lúa mì vụ đông, cả nhà cháu cũng ăn cám."
Dương Hòa Thư Mãn Bảo: "Nhà cháu đủ tiền cho con học mà cũng khó khăn thế ?"
Mãn Bảo gật đầu: "Chứ ạ, nhà cháu nghèo lắm. vẫn đỡ hơn các bạn học của cháu, Tết các bạn gia đình gọi về hết , bao giờ mới học ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-465.html.]
Bạch Nhị Lang chen : "Cháu nhớ các bạn , lâu lắm ai đến rủ cháu chơi."
Bạch Thiện Bảo: "Các bạn cũng đồng việc chứ, đang mùa vụ mà."
Dương Hòa Thư định hỏi tiếp thì Bạch Nhị Lang hỏi chen ngang: "Tớ thấy lúa mì trồng sắp xong , chắc hai ngày nữa là xong. Cha tớ bảo hai hôm nữa trời sẽ trở lạnh, lúa mì gieo xuống trải qua đợt rét mới lớn . Thế bao giờ trồng đậu?"
"Không , xem cha tớ ," Mãn Bảo , "Nhà tớ bắt đầu trồng thì chúng trồng."
Ba đứa trẻ tuy vài cuốn sách nông nghiệp nhưng nắm chắc thời vụ, nên chỉ trong thôn trồng gì thì trồng nấy. Đặc biệt với nhà họ Chu, Mãn Bảo tin rằng chuyện ruộng cứ theo cha là sai.
"Thế bao giờ trồng cây ăn quả?" Bạch Nhị Lang quan tâm nhất cái , "Tớ nhớ ai bảo lúc trồng đậu thì trồng cây mà."
"Tớ đấy." Mãn Bảo giơ tay, "Theo lý thuyết thì thời gian trùng khớp, vì lúc đó trời ấm lên, đậu lớn nhanh thì cây ăn quả cũng dễ sống."
" tớ trồng xong lúa mì là trồng cây luôn, sớm ngày nào ăn quả sớm ngày ."
"Sẽ c.h.ế.t rét đấy," Bạch Thiện Bảo dọa, "Bác bảo chỉ cho chúng 40 cây giống thôi, c.h.ế.t là hết."
Bạch Nhị Lang im bặt.
Dương Hòa Thư chớp thời cơ hỏi: "Vậy các cháu triều đình cấp lương thực cứu tế ? Có lương thực cứu tế thì dân làng dễ sống hơn ?"
"Đương nhiên ," Mãn Bảo trả lời ngay, "Bọn cháu ngày nào cũng mong triều đình cấp lương thực cứu tế."
Dương Hòa Thư hỏi: "Vậy các cháu nghĩ tiêu chuẩn cấp phát nên thế nào? Nhà các cháu cần nhận ?"