Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 459

Cập nhật lúc: 2025-11-27 03:17:40
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hà thị : "Không cần , chờ nó lớn thêm chút nữa là ăn dặm ."

 

Tiền thị cũng thấy tiếng trẻ con, bà tìm hộp tiền.

 

Lão Chu đang chuẩn ngủ, thấy vợ lấy hộp tiền liền giật : "Bà gì thế?"

 

Tiền thị trầm ngâm: " tính mai bảo thằng Ba mua ít móng giò về hầm cho vợ nó ăn để gọi sữa về. Lần loáng thoáng Mãn Bảo hình như cá diếc cũng lợi sữa."

 

Lão Chu phản đối ngay: "Chẳng trong nhà vẫn cho nó ăn trứng gà ? Ngày ba bữa trứng luộc, con dâu nhà ai ăn ngon như thế? Nó sữa là do cơ địa, bà đừng tiêu tiền hoang phí."

 

Tiền thị lườm chồng: "Ông chỉ keo kiệt thôi, con dâu cũng mắc bệnh như ? Ngày xưa tại ốm đau thế ? Chính vì nhà họ Chu các nỡ cho ăn, nào sinh nở cũng c.ắ.n răng chịu đựng..."

 

Giọng Lão Chu hạ xuống tám tông, lí nhí: "Lúc đó chẳng tiền ?"

 

"Lúc đó tiền, thế bây giờ chẳng tiền ?"

 

Lão Chu lẩm bẩm biện hộ: " sợ bà thiên vị, các con dâu khác sẽ ý kiến."

 

"Ai dám ý kiến?"

 

Lão Chu ho nhẹ: "Vợ thằng Tư sắp sinh , đến lúc đó nó đòi mua ?"

 

"Nếu nó cũng sữa thì mua. Không thể để cháu gào vì đói ," Tiền thị kiên quyết, "Người ăn no mới khỏe mạnh , lớn còn thế huống chi trẻ con." Những đứa con bà sinh đều sống sót là nhờ bà thà nhịn đói chứ để chúng chịu thiệt.

 

Lão Chu im bặt.

 

Tiền thị lấy một xâu tiền, tháo rời. Lão Chu mà xót ruột, dứt khoát lưng ngủ thèm . Tiền thị liếc cái lưng của ông, thầm mắng "Lão keo kiệt", cất tiền sang một bên và xuống.

 

Sáng hôm , khi Mãn Bảo rửa mặt xong chuẩn sang tiểu viện của Trang học chữ, thấy đưa xâu tiền cho Chu Tam Lang, bảo mua móng giò về hầm.

 

"Không cần mua nhiều, mua vài cái thôi, chỉ hầm cho vợ con ăn, mua thêm một cân thịt nạc cho cả nhà nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-459.html.]

 

Chu Tam Lang .

 

"Tiền thừa con giữ lấy, ngày nào cũng mua móng giò cho vợ con, ăn vài ngày xem , nếu sữa vẫn đủ thì tính cách khác."

 

Chu Tam Lang gãi đầu: "Mẹ, con định mua cá diếc, Mãn Bảo chẳng bảo cá diếc cũng lợi sữa ?"

 

"Vậy thì đổi món , tiền đủ thì bảo ."

 

Chu Tam Lang hề hề: "Mẹ, chúng con cũng tiền mà." Gừng trồng đất hoang năm ngoái bán kha khá, trừ phần nộp công quỹ và chia cho các em, vợ chồng cũng giữ một khoản nhỏ. Lần đầu tiên Chu Tam Lang kiếm nhiều tiền thế, tất nhiên tiền đều do vợ là Hà thị giữ.

 

Tiền thị trừng mắt: "Có tiền mua đồ tẩm bổ cho vợ?"

 

Chu Tam Lang rụt cổ: "Con... con tưởng ăn trứng gà là ..."

 

Tiền thị chống nạnh định mắng, Hà thị vội giải thích: "Mẹ, chúng con , chủ yếu là ngày nào cũng ăn trứng gà mà sữa vẫn về..."

 

Thực tình cảnh hiện tại hơn nhiều so với lúc sinh Tứ Đầu. Tuy thiên tai lơ lửng đầu, nhưng đang là vụ cày bừa mùa xuân, nàng mới sinh, gia đình đương nhiên để nàng ăn cháo loãng, là cơm, mì sợi, bánh nướng hoặc màn thầu. Hơn nữa năm ngoái nuôi thêm gà nên trứng gà thiếu, nhất là mùa xuân gà mái đẻ nhiều.

 

Hiện tại mỗi bữa nàng ăn còn ngon hơn Mãn Bảo, ngày bốn bữa, bữa nào cũng trứng gà. Ở cái thôn , đến con dâu trưởng thôn cũng chắc dám ăn sang thế. Nên thâm tâm nàng cũng nghĩ như Lão Chu, ăn ngon thế, ăn nhiều trứng thế mà sữa thì chắc do cơ địa thiếu sữa thật.

 

Mãi đến tối qua Mãn Bảo đề nghị mua dê, hai vợ chồng bàn bạc mới quyết định tìm mua cá diếc. cá mú ở chợ quê chắc , khi lên huyện. Thực nếu quá bận và chắc chắn bắt , thì tự sông vớt cá khi còn nhanh hơn.

 

Mãn Bảo ngáp một cái, lướt qua họ bếp lấy cái bánh nướng, bưng bát trứng hấp sang một bên: "Đại tẩu, trưa và tối về ăn cơm nhé."

 

"Biết ."

 

Hai hôm nay Mãn Bảo đều ăn ngoài đồng. Bạch gia mang cơm cho nhân công tiện thể mang luôn phần cho ba đứa trẻ.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Tiểu Tiền thị cúi Mãn Bảo, thấy cô em chồng vốn trắng trẻo mũm mĩm giờ gầy và đen chút ít. Nàng lo lắng: "Mãn Bảo, việc đồng áng mệt quá thì đừng nữa, cùng lắm bảo Ngũ ca , đừng để mệt sinh bệnh."

 

 

Loading...