Bạch Thiện Bảo đưa kiếm gỗ cho : "Đây là bọn tớ cùng tặng , tốn bao nhiêu là tiền đấy."
Bạch Nhị Lang cầm lấy, cảm động vô cùng. Hắn mơ ước một thanh kiếm từ lâu nhưng , nhặt cành cây kiếm.
Hai : "Cậu là sư của bọn tớ, bọn tớ lớn hơn, nhất định sẽ chăm sóc ."
Bạch Nhị Lang rối bời, vui bực. Mãn Bảo vung tay hào sảng: "Được , sư tỷ sẽ lo cho các . Giờ chúng đồng xem xét ."
"Đồng ruộng gì ?" Bạch Nhị Lang lầm bầm.
Hiện tại đồng ruộng đúng là chẳng gì . Hố trồng cây núi đào xong, ruộng cày một lượt, ba dọn nhà vách đất, chuồng gà chuồng bò dựng xong, chỉ chờ mùa xuân đến. Ba mỗi ngày ngoài chăn trâu thì ủ phân, chuẩn cho vụ cày bừa mùa xuân. Mãn Bảo và các bạn thỉnh thoảng chơi ghé qua xem.
Với vụ xuân, ai dám lơ là. Dù là đầu tiên tự quản lý nông trang, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo cũng đây là khởi đầu quan trọng nhất trong năm. Bạch Nhị Lang đương nhiên theo.
Trang tâm lý, chuyển giờ học sang buổi tối, trong thời gian bận rộn vụ xuân thì cho nghỉ học, thậm chí khuyến khích học trò đồng lao động. Ông chỉ dạy nửa canh giờ buổi sáng để luyện chữ và một canh giờ buổi tối để giảng bài. Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo hai ngày gà gật thì quen dần, còn Bạch Nhị Lang thì thấy học còn mệt hơn ruộng.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
giờ lớp học chỉ ba , ngay mặt Tiên sinh. Hễ ông nheo mắt là sách vỗ xuống đầu, Bạch Nhị Lang giảng. Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo che miệng trộm.
Tan học, trời tối. Chu Ngũ Lang ngáp dài dậy từ tảng đá, vẫy tay gọi Mãn Bảo: "Về thôi." Đại Cát và gia nhân nhà Bạch Nhị Lang cũng đến đón thiếu gia.
Giờ cũng muộn lắm, những nhà ruộng muộn cũng mới rửa ráy xong, nên đường về vẫn thấy tiếng sinh hoạt ồn ào. Chu Ngũ Lang canh giờ đến đón, chỉ đợi nửa khắc nhưng vẫn buồn ngủ rũ rượi, chủ yếu do mấy hôm nay bắt đầu cày bừa vụ xuân, mệt phờ .
Hắn đ.ấ.m lưng, than thở: "Trang nghiêm khắc hơn . Trước vụ xuân các em nghỉ hẳn, giờ sáng tối vẫn học."
Mãn Bảo gì. Chu Ngũ Lang cũng chẳng để tâm, ngáp một cái, hỏi: "Các em trồng bao nhiêu mẫu lúa mì ?"
"Bà Lưu mới thuê tám công, nên giờ mới trồng mười lăm mẫu."
"Cũng khá đấy, nhanh hơn nhà một chút."
"Chủ yếu là bọn em ba con trâu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-458.html.]
" thế, một con trâu bằng hai lao động khỏe mạnh. Mà tính thế thì tốc độ các em chậm đấy, ai lười biếng ?"
"Cũng bình thường ạ," Mãn Bảo hai hôm nay cũng đồng, nhưng chỉ rắc hạt giống luống bón phân, "Bạch trang đầu bảo ai lười cả."
"Chờ nhà trồng xong sẽ sang giúp các em," Chu Ngũ Lang hào phóng, "Không lấy tiền ."
Mãn Bảo tít mắt: "Biết bọn em xong đấy. Ngũ ca, trâu tiện thật, nhà cũng mua một con ."
Chu Ngũ Lang tỉnh cả ngủ, phấn khích hỏi: "Mãn Bảo, em tiền ?"
Mãn Bảo lắc đầu tiếc nuối: "Không . Em hỏi bà Lưu , một con trâu đực hơn bốn ngàn văn, ít nhất cũng bốn ngàn hai, trâu cái hạng nhất cũng hơn ba ngàn."
Chu Ngũ Lang than trời: "Đủ tiền cưới một cô vợ ." Mãn Bảo gật đầu đồng ý.
Chu Ngũ Lang xìu xuống: "Em tiền thì gì?"
"Em nhưng cha mà. Thu đông năm ngoái bán gừng và củ mài, các nộp công quỹ cũng ít."
"Cha bỏ tiền , trừ khi đợi đến vụ hè, nếu lúa mì năm nay mùa, em mè nheo một chút may cha đồng ý."
Mãn Bảo xụ vai.
Về đến nhà, tiếng trẻ con trong phòng Chu Tam Lang, Mãn Bảo bảo Ngũ ca về phòng chạy tót xem. Thấy Hà thị đang bế con trong phòng, mặt đỏ bừng: "Tam tẩu, Ngũ Đầu thế ạ?"
"Nó đói."
Mãn Bảo hiểu ngay, Hà thị thiếu sữa. Ngũ Đầu sinh tháng Giêng, qua Tết lâu, nhưng Hà thị ít sữa nên thằng bé thường xuyên đói .
Hà thị bảo: "Tam ca đang hấp trứng gà ."
Mãn Bảo đề nghị: "Hay nhà mua một con dê ?"