"Ở quê thường những khéo tay, cũng chẳng lạ," Trang Đại Lang , "Anh thấy mấy xấp vải màu sắc đấy, may cho cha thêm mấy bộ quần áo , qua Tết cha về quê dạy học ."
Trang thái thái đồng ý, cất dọn đồ đạc. Trang thấy con dâu cài hoa, là Mãn Bảo tặng, : "Con bé đó thích cây cỏ nhất, hoa thế kiếm ở ." Lúc ông cũng là hoa giả, mãi mấy hôm thấy con dâu cài mãi tàn mới . Ông ngạc nhiên một chút, nghĩ nhà họ Chu vốn khéo tay nên cũng để ý nữa.
Vừa lên xe ngựa, Bạch Thiện Bảo định mở hộp quà, nhưng thấy bà, và Mãn Bảo đều chằm chằm, thôi, ôm khư khư cái hộp cửa sổ. Lưu thị và Trịnh thị mỉm , ý định xem trộm.
Mãn Bảo thì đang lo lắng. Nàng sợ Bạch Nhị Lang thấy quà nàng tặng Bạch Thiện Bảo so sánh với quà của thì ? Nàng đang tự hỏi: "Biết tặng Bạch Nhị cái gì bây giờ?"
Bạch Thiện Bảo tò mò món quà của là gì nên liếc nàng một cái im lặng.
Mãn Bảo ưu sầu: "Tớ thấy tặng giống thì thích, mà tặng khác thì tặng gì đây?"
Bạch Thiện Bảo ngay quà của là đồ dùng học tập, nếu thì Bạch Nhị thích.
Hai đứa trẻ suy nghĩ suốt dọc đường về thôn. Vừa đến nơi, Bạch Thiện Bảo giục Mãn Bảo xuống xe vẫy tay: "Lát nữa tớ sang tìm chơi nhé." Để bàn tiếp chuyện quà cáp cho Bạch Nhị.
Mãn Bảo thở dài sườn sượt, leo xuống xe với Bạch Nhị: "Sau kiến nghị với sư phụ đừng nhận sư nữa, nhận sư , quà cho con gái dễ tìm hơn."
Lưu thị và Trịnh thị bật trong xe, trêu: "Mãn Bảo bé tí nỗi khổ tặng quà ."
Bạch Thiện Bảo kêu lên: "Con cũng mà."
Về đến nhà, Bạch Thiện Bảo nhảy xuống xe, ôm hộp chạy tót về phòng mở xem.
"Ố là la!" Hắn lấy cuốn sổ . Bìa sổ màu xanh nhạt, giữa bìa một vòng tròn màu xanh đậm vẽ cảnh một con thuyền nan mặt nước xanh biếc, thuyền bóng mờ ảo, phía xa là một quả cầu màu xanh như mặt trăng.
Kỳ lạ nhỉ, trăng màu trắng chứ? Bạch Thiện Bảo gãi đầu, mở sổ . Hắn chớp mắt ngạc nhiên, hóa là một cuốn sách trắng tinh, chữ nào. Hắn lật qua lật , đúng là giấy trắng.
Bạch Thiện Bảo mài mực, cầm bút lên trang lót: "Chu Mãn tặng." Mực nhòe, thấm, giấy cực . Hắn vuốt ve cuốn sổ, ngạc nhiên Mãn Bảo kiếm đồ thế .
Hắn chạy hỏi Mãn Bảo. Mãn Bảo đáp: "Mua từ chỗ bạn tớ."
Bạch Thiện Bảo bạn bí ẩn của Mãn Bảo, thường xuyên bán đồ lạ cho nàng, nên ngưỡng mộ: "Cậu giỏi thật, sổ thế mà cũng mua , giấy lắm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-457.html.]
Mãn Bảo gật đầu, đương nhiên là lợi hại , trong thương thành của Khoa Khoa đồ , chỉ là nàng tiếc tiền mua thôi.
" tặng Bạch Nhị cái gì đây?" Mãn Bảo , "Quà tặng thứ thích chứ?"
Bạch Thiện Bảo nghĩ ngợi thì thầm: "Cậu một thanh kiếm!"
Mãn Bảo chút do dự: "Đắt quá, bọn mua nổi."
Bạch Thiện Bảo gật đầu đồng tình: " nếu kiếm bằng gỗ thì ?"
Hai , Mãn Bảo chốt ngay: "Vậy dùng gỗ ."
"Tớ ."
"Thợ mộc chắc chắn , thì nhờ nhị ca tớ ."
"Thế kiếm kiểu gì?" Bạch Thiện Bảo nhớ sách vở, "Sách kiếm hai lưỡi, thẳng đầu nhọn, tuy sắc bén bằng d.a.o nhưng đ.â.m thể xuyên giáp. Để tớ vẽ cho xem."
Mãn Bảo hình vẽ: "Giống cái kiếm của ba gã cầm."
Bạch Thiện Bảo gật đầu: "Tớ vẽ bản rộng hơn chút, oai hơn. Hơi méo nhỉ, là khắc thêm chữ lên?"
Mãn Bảo đề nghị: "Ví dụ như 'Thiên hạ nhất kiếm' chẳng hạn."
"Thế thì tìm thợ mộc thật ."
Người thợ mộc đang cày cho Bạch gia ngờ sắp về quê ăn Tết còn nhận đơn hàng . Kiếm gỗ đơn giản, gọt đẽo cho chút cũng chẳng tốn mấy công, khắc chữ thì chỉ cần hai khách hàng nhí mẫu là .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lão thợ mộc tự tay , đến nửa ngày xong thanh kiếm gỗ, mài nhẵn bóng khắc chữ lên.
Hôm , Bạch Nhị Lang nhận quà thì sững sờ.