Sau đó can nữa, chúng đ.á.n.h xong một lúc hòa, chẳng liên quan gì đến . Sao lôi ?
Đại Cát thấy hai đứa sắp cào mặt , đành lao tách . Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo giữ vẫn cố đá một cái, đá trúng thì hậm hực tách .
Bạch Thiện Bảo dọa: "Chờ gặp Tiên sinh, tớ nhất định sẽ mách thầy là bắt nạt tớ."
"Tớ cũng sẽ mách!"
Bạch Thiện Bảo phẫn nộ: "Nếu bảo là sư tỷ thì nhường tớ chứ."
Mãn Bảo nghĩ cũng : "Được, tớ nhường , cho mách đấy!"
Bạch Thiện Bảo hừ một tiếng .
Mãn Bảo với theo: "Cậu là sư , lời tớ."
"Nói sai tớ !"
"Đương nhiên , Tiên sinh chẳng bảo dù là cha sai cũng theo còn gì."
Bạch Thiện Bảo thấy dễ chịu hơn chút, đưa yêu cầu: "Làm sư tỷ tặng quà cho sư ."
"Tớ tặng s.ú.n.g cao su cho còn gì."
"Cái đó tính, lúc đấy tớ là sư của ."
Mãn Bảo bắt đầu rầu rĩ: "Thế quà gì?"
Thấy hai đứa trẻ nhoáng cái bàn đến chuyện tặng quà, tự nhiên cùng , Đại Cát bỏ rơi phía : "..." Tâm tư trẻ con đúng là còn khó đoán hơn lòng đàn bà, mới đ.á.n.h sống c.h.ế.t xong, đổi nhanh thế?
Về đến thôn, hai đứa tay trong tay thiết. Với tư cách là tân sư tỷ, Mãn Bảo chu đáo đưa Bạch Thiện Bảo về tận nhà bên sông, chờ cửa mới vui vẻ về nhà.
Lưu thị dùng nước rửa sạch mặt cho Thiện Bảo, lấy nước muối ấm lau cho , nhất là chỗ u tím trán. Bà dùng muối xoa bóp chỗ đó khiến kêu như quỷ sói gào.
Xoa bóp một lúc lâu bà mới buông , thấy nước mắt lưng tròng liền hỏi: "Thế nào, còn đ.á.n.h nữa ?"
Bạch Thiện Bảo ngậm nước mắt lắc đầu.
"Mãn Bảo thương ?"
Bạch Thiện Bảo gật đầu: "Cậu c.ắ.n con, thì con thắng chắc." Trên tay Bạch Thiện Bảo một hàng dấu răng tím, may rách da nhưng ấn vẫn đau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-453.html.]
Lưu thị nhíu mày: "Nó c.ắ.n con mới thắng, thế chẳng nó thương nặng hơn con ?" Bà sang Đại Cát.
Đại Cát cúi bẩm: "Trên mặt Mãn tiểu thư hai vết cào rách da và một dấu tay in hằn, vết thương thì rõ ạ."
Lưu thị trừng mắt Bạch Thiện Bảo: "Tại các con đ.á.n.h ?"
"Con sư ," Bạch Thiện Bảo vẫn tranh thủ, "Bà nội, bà với Tiên sinh cho con sư ?"
Lưu thị nghĩ đến đủ lý do, trừ lý do . Bà day trán: "Mãn Bảo nhập môn con đúng ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Chúng con rõ ràng học cùng mà."
" bái Tiên sinh từ sớm, trường học con, cái so thế nào ?"
"Con lớn hơn !"
Lưu thị hỏi thẳng: "Lần đ.á.n.h kết quả ? Ai lớn?"
Bạch Thiện Bảo cúi đầu.
Lưu thị hiểu ngay, lập tức : "Thấy , con gọi là sư tỷ , thể đổi ý giữa chừng?"
Nước mắt Bạch Thiện Bảo lã chã rơi, sụt sịt : "... nhưng con sư , con sư ." Càng càng tủi , nức nở, vai rung lên bần bật, nước mắt đầm đìa.
Lưu thị thấy thương, ôm lấy vai cháu: "Con , phàm việc gì cũng thứ tự . Nó nhập môn con thì là sư tỷ, con xem trong mấy cuốn thoại bản võ lâm chẳng thế ?"
Bạch Thiện Bảo vẫn ấm ức: " trong thoại bản chỉ sư sư , gì sư tỷ sư ."
Lưu thị nghĩ ngợi : "Nếu con gọi Mãn Bảo là sư tỷ thì cứ gọi tên nó, dù ngày thường các con cũng gọi thế mà."
Bạch Thiện Bảo sụt sịt đồng ý: "Vâng ạ."
Bên , Tiền thị cũng đang rửa mặt cho Mãn Bảo. Dấu tay mặt nàng sưng vù lên, bà đành dùng nước muối xoa bóp. Mãn Bảo cũng kêu oai oái, xong xuôi mới rơm rớm nước mắt cởi quần áo bồn tắm.
Tiền thị thấy bên hông và lưng con gái cũng vết bầm tím, nhịn hỏi: "Sao đ.á.n.h dữ thế ?"
Mãn Bảo kể: "Con sư tỷ, chịu, bọn con cãi đ.á.n.h ."
"Ai tay ?"
"Là ! Chắc chắn là tay !"
Tiền thị giọng điệu là vấn đề: "Thật là ?"