Trang ở cửa một lúc mới bước lên bục giảng. Ông xuống đám học trò đang an tĩnh, hồi lâu mới thở dài một : "Ngày mai sẽ kỳ thi, đây lẽ là thi cuối cùng của chúng . Tuy thời gian còn ngắn, thầy hy vọng các con vẫn nghiêm túc học hành như ."
Lời nghĩa là ông đồng ý cho học sinh nghỉ học.
Thực đồng ý cũng . Học phí đóng theo năm, qua năm mới đóng học phí mới. Dù Trang bằng lòng giảm học phí thì phụ cũng đồng ý cho con học nữa.
Bởi vì ngoài học phí, họ còn nộp lương thực cho con ăn ở trường. Trước chút gạo, chút tiền chẳng đáng là bao, nhưng giờ thời thế khác. Năm nay mất mùa, sang năm tình hình thế nào. Sở dĩ vụ thu hoạch vẫn cho con học là vì học phí cả năm đóng , thì phí.
mỗi tháng lũ trẻ vẫn xách một túi gạo nhỏ đến trường, đây là gánh nặng nhỏ đối với gia đình. Mà mang thì , chẳng lẽ để con nhịn đói bạn ăn? Hơn nữa trong mắt lớn, học hành tốn sức, tốn não, chỉ ở trường ăn cơm, ở nhà bữa sáng cũng ăn cơm chắc , nếu đến trường đói bụng thì giảng nổi?
Vậy nên hễ con học, một ngày ít nhất lo hai bữa cơm chắc cho nó. Một bữa cơm như thế, nếu nấu cháo loãng canh bột thì đủ cho một ăn cả ba bữa.
Thôn Thất Lý và mấy thôn lân cận cũng chẳng giàu gì, những cho con học đa phần là phú nông. Đó là với điều kiện học phí của Trang cao, gia đình lo cho một đứa trẻ ăn no ba bữa thành vấn đề. đợt thiên tai , nhà nào cũng cạn kiệt lương thực dự trữ.
Các phụ bàn bạc riêng với , chọn thời điểm đến xin Trang cho con nghỉ học.
Trang hiểu sự đời, ông họ đang gặp khó khăn nên cố gắng giữ học trò , thậm chí đề nghị giảm miễn học phí. thấy họ kiên quyết, ông đành đồng ý.
Tuy quyết định cho học sinh nghỉ học, nhưng Trang là gì cả. Sau kỳ thi, ông gọi từng học sinh tiểu viện bên cạnh để chuyện riêng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-449.html.]
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Với những đứa nhỏ tuổi, ông dặn dò về nhà thường xuyên "Thiên Tự Văn" và "Luận Ngữ". Ông : "Trong hai cuốn sách ẩn chứa trí tuệ lớn lao, thể bây giờ các con hiểu hết, nhưng lớn lên, nhiều tự nhiên sẽ ngộ ."
Thấy đám trẻ tám chín tuổi ngơ ngác, Trang thêm: "Các con chỉ cần nhớ về nhà mỗi ngày đều là . Chữ học lâu ngày xem sẽ quên, nếu quên hết chữ nghĩa học thì chẳng phụ lòng cha ? Mấy năm học coi như uổng phí." Đám trẻ vội vàng gật đầu .
Còn với những thiếu niên mười hai mười ba tuổi, Trang dặn dò nhiều hơn. Những đứa trẻ theo ông bốn năm năm. Với sự của họ, Trang quá tiếc nuối vì họ vốn ý định thi khoa cử, ông dạy đến thế cũng là hết lòng . Ông tiếc nuối nhất là hai học sinh mới nhập học đầy hai năm.
Mỗi đứa trẻ bước từ tiểu viện của Tiên sinh mắt đều đỏ hoe. Trừ bản chúng, ai Tiên sinh gì.
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đều lo lắng. Mãn Bảo Tiên sinh rời , nếu thì nàng học thế nào? Bạch Thiện Bảo nhất định học, nhưng nếu Trang thì học ở ?
Người ít ảnh hưởng nhất lẽ là Bạch Nhị Lang. Hắn quanh hẹn đám bạn thường xuyên đến tìm chơi. Đám bạn thôn Thất Lý đồng ý ngay, cùng làng vài bước là tới. Đám bạn thôn bên cũng chẳng do dự, chạy ù một cái là sang, dù về nhà cũng rảnh rỗi, chơi thì gì?
Gặp gỡ hết lượt học sinh xong, Trang tiếc nuối thông báo chương trình học năm nay kết thúc tại đây, thể thu dọn đồ đạc về nhà ăn Tết.
Học sinh dậy trịnh trọng hành lễ từ biệt Trang , lặng lẽ thu dọn đồ đạc.
Chờ hết, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo mới chạy tiểu viện tìm Tiên sinh. Trang đang định đun nước pha , thấy hai t.ử liền vẫy tay: "Đến đúng lúc lắm, mau giúp thầy nhóm lửa."