Chủ yếu vì táo đỏ tác dụng lớn, xuất hiện nhiều trong sách y, nàng cảm thấy thứ hơn lê táo nhiều.
Bạch Thiện Bảo ngờ Mãn Bảo từ chối, tức đến phồng cả má.
Bạch lão gia cũng tìm quá nhiều loại cây giống, thấy ba đứa trẻ ríu rít trồng đủ thứ, ông nhịn : "Được , , các con cũng xem ở đây trồng cái gì, trồng cái gì, đừng cái gì cũng trồng."
Bạch Thiện Bảo hỏi: "Vậy bác xem ở đây trồng những gì?"
Bạch lão gia đếm ngón tay: "Táo , đào, quýt, đào đều thành vấn đề. Lê, táo tàu cũng . Ngoài còn sơn tra, mận, các con tự chọn ."
Ánh mắt ba đứa trẻ chạm . Mãn Bảo : "Một cây thể kết nhiều quả, chúng thể trồng mỗi thứ một ít."
Bạch Thiện Bảo đếm loại cây: "Tám loại, mỗi loại trồng năm cây, chắc đủ cho chúng ăn."
Bạch lão gia: ... Cho nên các con trồng cây ăn quả để kiếm tiền, mà chỉ để thỏa mãn cái miệng thôi hả?
Bạch Nhị Lang khi do dự cũng đồng ý với phương án phân chia , lầm bầm: "Nói sớm chứ, hôm qua đỡ cãi ."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Vấn đề là hôm qua họ Bạch lão gia kiếm nhiều loại cây thế. Ba đứa trẻ Bạch lão gia với ánh mắt long lanh: "Những cây chắc chắn mua đúng ạ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-443.html.]
Bạch lão gia đối mặt với sự nghi ngờ của chúng, mặt đổi sắc: "Ta sẽ cố gắng hết sức." Với ông thì việc khó, lượng ít, mỗi loại năm cây thôi mà.
Thế là Bạch Thiện Bảo lệnh một tiếng, Bạch trang đầu bắt đầu tìm chỗ thích hợp núi để trồng cây. Ông cũng rành kỹ thuật trồng cây ăn quả, nhưng với kinh nghiệm nông mấy chục năm, ông chọn một nơi tương đối bằng phẳng, đất màu mỡ, tiện tưới tiêu là . Ông dạo một vòng núi, cuối cùng chọn sườn núi phía Đông Bắc, từ chân núi lên đến lưng chừng núi. Đất ở đó khá màu mỡ nên cây cối mọc rậm rạp.
Tranh thủ mùa đông, Bạch trang đầu dẫn chặt cây dọn cỏ ở khu vực chọn. Cây chặt xuống phơi khô còn thể dùng để dựng chuồng gà chân núi. , một hồi tranh luận kịch liệt, Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo vẫn quyết định nuôi gà ở khu đất hoang chân núi theo kế hoạch. Tất nhiên, để gà biến thành gà rừng, họ cần rào một khu đất bằng rào tre và dựng chuồng gà.
Ngoài , còn dựng mấy gian nhà tranh cho ở, nên lượng gỗ cần dùng cũng ít.
Hiện tại nông trang nhỏ chỉ ba do Lưu thị nhận từ tay Bạch lão gia, nhưng chừng thể cáng đáng hết việc. Vì Lưu thị hào phóng chi tiền thuê thêm nhân công thời vụ.
Mãn Bảo "nhất cự ly nhì tốc độ", đăng ký ngay cho mấy trai nhà . Gừng tươi bán hết, nhóm Chu Tứ Lang đang nghỉ ngơi liền xắn tay áo công. Lão Chu thấy liền bảo Tiểu Tiền thị và Phùng thị cũng giúp: "Không lấy tiền công, coi như giúp em gái các con." Tiểu Tiền thị đương nhiên ý kiến.
Ba đứa trẻ nuôi gà, nhưng nuôi thế nào thì chính chúng cũng lơ mơ. Ba cũng chẳng rành, dựng rào tre thưa thớt, gà lớn may chặn , chứ gà nhỏ thì chui chui dễ như chợ. Tiểu Tiền thị bèn dẫn Phùng thị buộc rào tre một lượt, vòng quanh khu đất hoang dọn dẹp, dời vị trí cái chuồng gà dựng sang chỗ khác hợp lý hơn... Bạch trang đầu mà đỏ mặt tía tai.
Lần Bạch gia thuê ít , vì nhóm Mãn Bảo quyết định dọn sạch cả khu đất hoang chân núi. Đá tảng thì kệ, nhưng cây tạp và cỏ dại dọn sạch. Gốc cây ở sườn Đông Bắc cũng đào lên, cỏ dại cuốc sạch, công trình hề nhỏ.
Năm nay lao dịch, sớm nhàn rỗi vụ đông, nên thanh niên trai tráng trong thôn đều rảnh rỗi. Bạch gia đ.á.n.h tiếng thuê , dân làng lập tức kéo đến nườm nượp. Bạch trang đầu chọn mười hai thanh niên khỏe mạnh, cộng thêm sự hỗ trợ của Tiểu Tiền thị và Phùng thị, tốc độ xây dựng nông trang nhỏ nhanh thấy rõ.
Ngay cả mấy gian nhà tranh dự định xây tạm bợ, khi nhóm Bạch Thiện Bảo đến xem một cũng đổi thành nhà vách đất, rộng rãi sáng sủa hơn nhiều so với kế hoạch ban đầu là nhà bùn rơm.