Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 440

Cập nhật lúc: 2025-11-26 12:18:40
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo ôm một đống đồ chơi, vui vẻ chia sẻ với các cháu.

 

Lão Chu ở bậc cửa chúng chơi, hỏi Mãn Bảo: "Mấy thứ đều là Bạch lão gia mua cho con ?"

 

Mãn Bảo gật đầu: "Ai cũng phần ạ."

 

Lão Chu gì thêm, chuyển sang hỏi: "Tiểu thư nhà Huyện lệnh ?"

 

Mãn Bảo suýt quên mất chuyện bạn rời , cha nhắc mới nhớ . Nàng lấy từ túi vải một cái hộp, mở cho cha xem: "Đây là Phó nhị tỷ tỷ tặng con."

 

Lão Chu qua, thấy là khăn tay thì chép miệng: " là đồ , nhưng con còn nhỏ, cần dùng đến, cứ cất , đợi lớn hơn chút hãy dùng."

 

Đại Nha thấy, ngưỡng mộ : "Đẹp quá, cô út ơi, đây là lụa trong truyền thuyết ?"

 

Mãn Bảo lấy một chiếc xem, sờ thấy mềm mại, trơn mượt, chần chừ : "Chắc là lụa nhỉ? Chẳng đều gọi là khăn lụa (quyên mạt) ?"

 

Lão Chu gật đầu tán thành: "Chắc chắn , thì gọi là khăn lụa?"

 

Đại Nha nghi ngờ, thật sự là thế ?

 

Lão Chu đúng, Mãn Bảo hiện tại dùng đến thứ , nàng đặt cái hộp lên giá sách. Gọi là giá sách nhưng giờ đó ngoài sách còn để đủ thứ linh tinh, nên gọi là giá để đồ thì đúng hơn. Mãn Bảo đặt nó lên tầng cao nhất, quyết định khi nào nhớ Phó Văn Vân sẽ lấy xem.

 

Mãn Bảo còn nhỏ, ưu sầu nhiều. Nàng và Phó Văn Vân chủ yếu liên lạc qua thư từ, nên một thời gian gặp cũng quá nhớ nhung. Không như Bạch Thiện Bảo, ngày nào cũng gặp nên xa một chút là nhớ da diết.

 

Bạch Thiện Bảo thấy Mãn Bảo hầu như nhắc đến Phó Văn Vân, cũng chẳng buồn bã gì, thì yên tâm hẳn, tìm nàng thảo luận đủ thứ chuyện. Hắn vốn lo nàng đau lòng, ngờ nàng chẳng sầu muộn gì mấy, xem lo bò trắng răng .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-440.html.]

 

Lưu thị tìm quản sự nông trang cho bọn trẻ. Bà điều một quản sự từ nông trang Bạch gia đến giúp quản lý 120 mẫu ruộng và ngọn núi . Ngay cả Bạch lão gia cũng thấy Lưu thị chuyện bé xé to. Chỉ hơn 100 mẫu đất ở ngay thôn Thất Lý, giao cho một gia nhân nào đó quản lý là , cần gì điều quản sự từ nơi khác về? đó thỏa thuận nhân lực vật lực do Lưu thị lo, nên Bạch lão gia ý kiến gì.

 

Người đến nơi, Lưu thị bảo ba đứa trẻ về nhà gặp mặt quản sự.

 

Ba đứa trẻ cao hơn một chút, nhưng trong mắt lớn, chúng vẫn chỉ là trẻ con. Vị quản sự mời đến khoanh tay một bên, thấy tiếng động liền ngẩng đầu chúng. Ba đứa trẻ cũng tò mò ông , thấy tóc mai điểm sương, gương mặt già nua, nở nụ hiền lành, ngón tay thô to chứng tỏ thường xuyên việc nhà nông.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lưu thị giới thiệu: "Đây là Bạch Trung, từ nay ông sẽ là trang đầu ( đầu nông trang) của các con, việc gì cứ sai bảo ông ."

 

Mãn Bảo lễ phép gọi một tiếng "Bác Bạch", vì Bạch Trung còn già hơn cha nàng một chút.

 

Bạch Thiện Bảo liếc nàng một cái sửa: "Phải gọi là ông Bạch."

 

Bạch Nhị Lang gật đầu tán thành. Mãn Bảo nhíu mày khó xử.

 

Lưu thị buồn , xoa đầu chúng: "Sau các con cứ gọi ông là Bạch trang đầu là ."

 

Bạch Trung chút bất an, gật đầu liên tục, khom : "Thiếu gia, đường thiếu gia, Mãn tiểu thư, việc gì cứ sai bảo tiểu nhân."

 

Trước khi ba đứa trẻ đến, Lưu thị với Bạch Trung rằng nông trang nhỏ ba đứa trẻ đều phần, nên cả ba đều là chủ nhân của ông.

 

Tuy Mãn Bảo và các bạn hăng hái, nhưng chúng thể dành quá nhiều thời gian cho việc đồng áng, nhất là khi còn nhỏ, tâm tính định, nhiệm vụ chính vẫn là học tập. Thực tế là thời gian qua chúng khá chểnh mảng, mỗi ngày tan học về bài tập xong là túm tụm chơi. Hai hôm Chu Tứ Lang rủ lên núi bắt chuột tre, ba đứa cũng lon ton chạy theo góp vui. Gia nhân ngoài ruộng tuy vẫn cày bừa ủ phân theo lệnh, nhưng ai quản lý nên việc lề mề.

 

Ba đứa trẻ thể ngày nào cũng ruộng giám sát, Lưu thị cũng thể để chúng tốn quá nhiều thời gian việc , nên bà sớm định tìm trang đầu cho chúng. Giờ trang đầu đến, việc sẽ guồng. Mãn Bảo và các bạn chỉ cần chỉ đạo trang đầu, còn việc thực hiện thì giao cho ông .

 

 

Loading...