Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 44

Cập nhật lúc: 2025-10-09 02:45:41
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cô bé từ nhỏ truyện lớn lên, cha kể chuyện cho cô bé, chị dâu kể chuyện cho cô bé, Trang kể chuyện cho cô bé, Khoa Khoa cũng thường xuyên kể chuyện cho cô bé. Hơn nữa gần đây cô bé còn tiếp xúc với một sách truyện, lờ mờ nắm một chút cách kể chuyện, cho nên cô bé múa tay múa chân, miêu tả sinh động, đều say sưa.

 

Đặc biệt là những đứa từng huyện thành như Đại Đầu, tuy chúng , nhưng cô út miêu tả như , chúng tưởng tượng trong đầu, liền cảm thấy cũng .

 

Mãn Bảo đến khô cả miệng, bà Tiền im lặng rót cho cô bé một chén nước.

 

Mãn Bảo uống xong, mắt long lanh : “Mẹ, , huyện thành đông lắm, con đưa nhé?”

 

Bà Tiền mỉm : “Ta huyện thành gì? Các con .”

 

Ánh mắt Chu đại lang từ túi vải nhỏ của Mãn Bảo lướt qua túi của Chu ngũ lang, : “Mẹ, nhiều tiền như thể để bọn trẻ giữ , lỡ rơi thì ?”

 

Bà Tiền cũng với Mãn Bảo: “Mãn Bảo, đưa tiền cho , giữ giúp con nhé?”

 

Mãn Bảo lắc đầu: “Con tự quản, con là lớn .”

 

Bà Tiền mỉm , sờ đầu cô bé : “Con cũng là một thành viên trong nhà, con quy củ trong nhà ?”

 

Mãn Bảo lắc đầu.

 

Bà Tiền liền : “Các chị con bên ngoài kiếm tiền, đều nộp sáu phần quỹ chung. Con tự giữ tiền cũng , nộp lên sáu phần.”

 

Nếu là quy củ, Mãn Bảo lý do gì đồng ý, cô bé nghĩ một lát : “Được thôi, nhưng con đếm xem tổng cộng bao nhiêu.”

 

Nhân lúc trời tối hẳn, Mãn Bảo trải một cái túi lót xuống đất, đổ hết tiền đồng trong túi vải đếm, lấy cả tiền đồng và miếng bạc trong túi vải của .

 

Mọi đều há hốc mồm. Tuy họ kiếm ít tiền, nhưng ngờ nhiều như .

 

Chu đại lang và Chu nhị lang vẫn luôn , cho nên sự kinh ngạc cũng hạn. Chu tam lang và Chu tứ lang nhịn trợn tròn mắt, cùng cha ngơ ngác chằm chằm Mãn Bảo đang xổm đất đếm tiền.

 

Chu ngũ lang tìm dây xâu tiền đến, đó cả đám bắt đầu đếm.

 

Chu ngũ lang tuy miễn cưỡng thể đếm đến một trăm, nhưng luôn nhầm, cho nên cứ đếm mười cái một, thành một đống, đến lúc đếm mười đống, đó chính là một trăm văn.

 

Mãn Bảo khinh bỉ , bảo ở phía xâu tiền, để đếm.

 

Đại Đầu và mấy đứa trẻ theo xem náo nhiệt, cũng theo một hai ba bốn , đến hai mươi là lẫn lộn, lát hô mười bảy, lát kêu hai mươi hai.

 

Mãn Bảo dường như ảnh hưởng chút nào, cứ thế đếm tiếp.

 

Ông Chu một bên, sờ sờ chút t.h.u.ố.c lá sợi bên hông nỡ hút, cuối cùng vẫn lấy một dúm bỏ tẩu t.h.u.ố.c châm lửa.

 

Ông cứ thế Mãn Bảo, đang nghĩ gì.

 

Mãn Bảo thuận lợi đếm đến một trăm, đẩy hết tiền cho ngũ ca xâu , đếm tiếp. Chu lục lang cũng cầm một sợi dây chờ ở phía xâu.

 

Đại Đầu và mấy đứa trẻ theo xem náo nhiệt, theo Mãn Bảo đếm mười lăm, mười sáu, len lén sờ sờ tiền.

 

Nhiều tiền quá, sờ một chút cũng thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-44.html.]

 

Mãn Bảo nhanh tính xong tiền.

 

Cộng cả mười văn tiền đặt cọc của Phó Văn Vân, tổng cộng là 270 văn.

 

Cô bé lấy miếng bạc vụn , để bà Tiền giúp cân xem tổng cộng là bao nhiêu.

 

Bà Tiền cân một chút, : “Ba tiền bốn phân, tính là 340 văn.”

 

Cả đám “oa” một tiếng. Mãn Bảo liền đếm đầu ngón tay tính, tính đến toát cả mồ hôi, cũng giúp, cứ cô bé ở đó tính 70 cộng 40 bằng bao nhiêu.

 

Một lúc lâu, Mãn Bảo mới tính , reo lên: “Là 610 văn.”

 

Bà Tiền gật đầu: “Vậy con nộp bao nhiêu quỹ chung?”

 

Để Mãn Bảo tính nhẩm đương nhiên là , cô bé gãi gãi đầu, cuối cùng bảo Đại Đầu và Nhị Đầu giúp tìm sáu viên đá lớn và sáu viên sỏi nhỏ.

 

Cô bé xếp sáu viên đá lớn thành một hàng, chỉ : “Đây là một trăm văn, cho 60 văn…”

 

Mãn Bảo đặt một viên sỏi nhỏ viên đá lớn, : “Đây là 60 văn.”

 

“Đây cũng là một trăm văn, cũng cho 60 văn… Tổng cộng là sáu cái 60 văn,” Mãn Bảo đếm đếm, từng bước cộng lên, cuối cùng vỗ tay nhỏ : “360 văn, cho sáu văn nữa là .”

 

Mãn Bảo đưa miếng bạc vụn cho bà Tiền, từ đống tiền đồng lẻ đếm 26 văn đưa cho bà, thế là xong phần nộp quỹ chung.

 

Số tiền còn là của họ, tổng cộng còn 244 văn.

 

Mãn Bảo liền gọi hết những bạn nhỏ giúp đến bên cạnh, đếm đầu , hào phóng cho mỗi đứa mười văn.

 

Bao gồm cả ông Chu và bà Tiền giúp cô bé đan giỏ tre cũng , thế là hết 80 văn.

 

Xét đến hôm nay Đại Nha, Nhị Nha và ngũ ca, lục ca cùng cô bé huyện thành, cũng vất vả, cho mỗi thêm mười văn.

 

Cả nhà cứ thế Mãn Bảo khắp nhà Thần Tài phát lộc. Bọn trẻ khi nhận tiền đều cha một cái.

 

Thấy Mãn Bảo tiêu tiền như , Chu đại lang và mấy khác theo bản năng từ chối, nhưng nghĩ, như tiền là từ tay Mãn Bảo ?

 

Thế là họ vui vẻ trở , hiệu cho bọn trẻ nhận.

 

Giật tiền của Mãn Bảo là thể, nhưng giật của con thì thành vấn đề. Thậm chí còn hùa theo một chút náo nhiệt: “Mãn Bảo, giỏ tre đó chúng cũng giúp, chúng tiền công ?”

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Mãn Bảo nghĩ cũng , bèn cho ba mỗi một ít tiền. Quay thấy các chị dâu, cảm thấy các chị cũng vất vả, cũng cho các chị một ít.

 

Tiền xâu xong phân phát hết, cuối cùng trong tay Mãn Bảo chỉ còn 64 văn. Cô bé cũng để tâm, vui vẻ nhét túi, phát hiện túi quá nhỏ, còn bàn với bà Tiền nhỏ: “Chị cả, chị giúp em sửa túi áo lớn hơn một chút , như đựng nhiều tiền hơn.”

 

Hà thị may vá giỏi nhất, cô : “Cô út, cô nhỏ như , túi áo lớn cũng lớn bao nhiêu, đợi trong nhà vải vụn, em cho cô một cái túi, giống như túi tiền .”

 

Mãn Bảo vui vẻ: “Được ạ, ạ.” Cô bé đảo mắt, : “Kiểu dáng em tự thiết kế.”

 

 

Loading...