Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 438

Cập nhật lúc: 2025-11-26 12:18:38
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bạch lão gia tán thành, : "Được , chúng huyện thành ngay bây giờ. Nhị Lang, ngoài mua vở tập , con còn mua sách gì nữa ?"

 

Bạch Nhị Lang cứ cảm thấy tự đào hố chôn , nhưng bằng chứng, đành run rẩy lắc đầu: "Không, con mua sách..."

 

Bạch lão gia gật gù: "Cũng nên mua thêm ít sách, sách trong nhà vẫn thiếu. Lát nữa chúng hiệu sách xem, bút mực cũng mua thêm, nghiên mực thì càng ."

 

Bạch Nhị Lang hiểu bỗng .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo là khách quen của hiệu sách, cửa dẫn Bạch Nhị Lang tìm vở tập , còn lén thúc giục: "Mau chọn , chọn xong chúng ngoài chơi."

 

Bạch Nhị Lang định vơ đại một cuốn, Mãn Bảo mở một cuốn hỏi: "Cậu thích kiểu chữ nào? Tròn trịa một chút gầy dài một chút? Chắc thích kiểu ngoáy tít mù chứ?"

 

Bạch Thiện Bảo chọn hai cuốn từ đống vở đưa cho : "Hai cuốn đấy, tự chọn ."

 

Bạch Nhị Lang như ép thế khó, mở vở xem hỏi nhỏ: "Về nhà các thể hộ tớ ?"

 

"Không , cha sẽ giận đấy," Mãn Bảo , "Việc của thì tự chứ?"

 

Bạch Nhị Lang bĩu môi: " tớ thích chữ."

 

Mãn Bảo đáp: "Tớ cũng thích ăn trứng gà, Đại Đầu và Đại Nha cũng thích xuống ruộng cấy lúa..."

 

Bạch Nhị Lang ấm ức chọn một cuốn vở tập . Mãn Bảo chẳng hiểu ấm ức cái gì, nàng lớn thế còn cuốn vở tập nào của riêng đây, mượn của Bạch Thiện Bảo để theo.

 

Bạch Nhị Lang cứ lề mề mãi mới quyết định xong, bên Bạch lão gia chọn mấy cuốn sách, vẫy tay gọi ba đứa trẻ: "Lại đây xem sách chọn cho các con . Nhị Lang, xem con thích ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-438.html.]

 

Bạch Nhị Lang thấy sách tay cha, há hốc mồm. Hắn bắt đầu thấy hối hận, thực huyện thành cũng chẳng vui đến thế.

 

Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo tiến lật xem vài trang nhưng hứng thú lắm. Một đứa : "Sách nhà cháu , mua." Đứa bảo: "Sách cháu xem qua , nhiều chỗ hiểu lắm, cháu nghĩ lớn thêm chút nữa mới ."

 

Bạch lão gia ngạc nhiên hai đứa trẻ. Câu đó ông chỉ định dọa chúng thôi, chứ sách ông chọn cho . Ông im lặng một lát sang con trai.

 

Bạch Nhị Lang cũng đang lật xem sách cha chọn, phát hiện chẳng cuốn nào, thậm chí tên sách còn hiểu nghĩa, bèn gãi đầu bối rối.

 

Bạch lão gia càng thêm trầm mặc. Thấy hai đứa trẻ mắt sáng rực phố xá náo nhiệt bên ngoài, ông cảm thấy thể để chúng tự do phát triển như mãi . Nếu chúng thông tuệ hiếu học như thế thì sự ràng buộc mới đúng.

 

Thế là Bạch lão gia nở nụ rạng rỡ với hai đứa trẻ: "Các con mua sách gì ? Cứ chọn , mua tặng các con."

 

Bạch Thiện Bảo lắc đầu : "Bác , nhà cháu nhiều sách lắm, bà nội cách một thời gian mua sách mới về, nhà cháu thiếu sách."

 

"Thế chẳng lẽ cuốn nào cháu mà nhà ? Hiếm khi đến huyện thành, bác mua tặng các con mấy cuốn, chỉ là các con hứa mua về là , xong bác còn kiểm tra."

 

Mãn Bảo cũng từ chối vì thấy nhận đồ quý giá như .

 

Bạch lão gia càng thêm hòa ái, nhẹ nhàng : "Đây là phần thưởng bác khuyến khích các con. Những đứa trẻ ham học như các con mà thiếu sách thì tiếc lắm, nên cứ chọn , bác mời."

 

Mãn Bảo vẫn lắc đầu. Một cuốn sách rẻ. Hơn nữa sách Mãn Bảo thích thường loại bình thường. Những cuốn rẻ nhất, mỏng mảnh như "Thiên Tự Văn", "Luận Ngữ" nàng đều , những cuốn phổ thông khác thì Tiên sinh và Bạch Thiện Bảo cũng , nàng xem chép lúc nào cũng . Nên sách Mãn Bảo mua về cơ bản là những cuốn đắt.

 

Mẹ , trời rơi bánh, nếu rơi và con nhặt thì cúng ông trời một con gà. Cha , kẻ đời một chín một mười, nhưng kẻ hám lợi chiếm đến chín phần. Không ai thích lợi lộc, nếu một vô cớ với con, đó là vì con đáng yêu; nhưng nếu sự bụng đó tốn nhiều tiền, thì chắc chắn đối phương mưu đồ.

 

 

Loading...