Hai đứa trẻ gật đầu.
Trịnh thị rành việc nhà nông, cái cày gì khác biệt, nhưng về hội họa thì bà chút ít, còn giỏi vẽ hoa văn. Bà nghĩ ngợi : "Vẽ cái theo tỷ lệ đúng ? Lấy thước đây, dùng thước vẽ."
Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo ân cần lấy thước, dâng điểm tâm, rót nước cho bà. Trịnh thị đầu tiên hưởng thụ sự phục vụ tận tình như từ hai đứa nhỏ, khóe miệng kìm cong lên. Bà từ chối điểm tâm Mãn Bảo mời, cúi đầu chuyên tâm vẽ.
Nghiên cứu sinh chu đáo, kết cấu của cái cày tách rời từng bộ phận, còn giải thích rõ nguyên lý lắp ráp. Trịnh thị vẽ từng bộ phận đó, kèm theo các liệu ghi chú. Mãn Bảo chăm chú , với Bạch Thiện Bảo: "Vẽ hơn , giống thật hơn."
"Cũng hơn vẽ."
Bạch Nhị Lang cũng kìm ghé đầu xem. Bạch Thiện Bảo xua tay ghét bỏ: "Mau bài tập của ." Trịnh thị cũng thấy chúng ồn ào, xua tay: "Các con cũng bài tập ."
Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo kéo hai cái ghế khác bàn của Bạch Nhị Lang, ba chung một bàn. Bạch Nhị Lang đối diện hai : "..."
Mãn Bảo lấy bài tập , thấy Bạch Nhị Lang ngẩn ngơ thì hỏi: "Làm gì thế, xong bài ?"
Bạch Nhị Lang hừ một tiếng, thu bài tập : "Tớ chung với các ." Tuy bài tập khác nhưng vẫn thấy áp lực, cùng bàn.
Bạch Nhị Lang , Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo chẳng để tâm, tiếp tục cúi đầu bài. Trang sẽ vì chúng món đồ chơi lớn hơn 100 mẫu mà giao ít bài tập .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bản vẽ khi thành Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đối chiếu kỹ lưỡng, xác nhận vấn đề gì mới gấp giao cho Đại Cát, nhờ mang huyện tìm thợ mộc xem . Tất nhiên Đại Cát tự , giao việc cho một gia nhân khác. Lưu thị , trong nhà Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo cứ tùy ý sai bảo, miễn là việc chính đáng.
Khi trời ngày càng lạnh, củ mài nhà họ Chu đào hết, xong giống thì gia nhân nhà họ Bạch cuối cùng cũng khiêng về một cái cày mới từ huyện thành. Bạch lão gia và Lão Chu đều kìm đến xem náo nhiệt.
Bạch lão gia rành món , bèn lùi nhường sân khấu cho Lão Chu. Lão Chu tò mò sờ sờ cái cày: "Cũng khác cái cày nhà mấy, ừm, chỗ ngắn hơn nhiều, còn cong..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-434.html.]
Mãn Bảo cổ vũ: "Cha thử xem dễ dùng ."
"Được." Lão Chu mấy con trai.
Chu Đại Lang và Chu Tam Lang nhanh nhẹn tiến lên định kéo cày. Bạch lão gia vội : "Trong nhà trâu mà." Dứt lời định sai dắt trâu .
Lão Chu xua tay: "Không cần, cần, quen dùng sức , dùng trâu ngược quen."
Mỗi năm vụ xuân, thôn Thất Lý triều đình phân trâu về cho dùng luân phiên, nuôi ở thôn Đại Lê. Phải đợi lâu mới đến lượt nhà họ Chu. Lão Chu đương nhiên thể đợi, nên thường dùng sức kéo cày , đợi đến lượt trâu thì cày nốt những mảnh ruộng cằn cỗi kịp .
Chu Đại Lang và Chu Tam Lang khoác dây thừng lên vai, chờ Lão Chu giữ cày xong thì bước tới. Mới một đoạn ngắn, hai ngạc nhiên "a" một tiếng, dừng đầu .
Lão Chu cũng nhận sự kỳ diệu, dừng cày, dùng chân di di lớp đất cày lên, xổm xuống dùng tay đo độ sâu. Ông hỏi hai con trai: "Có nặng ?"
Chu Đại Lang đáp: "Không nặng, nhẹ hơn nhiều."
Lão Chu gật đầu: "Cha giữ cày cũng thấy nhẹ hơn, nhưng đường cày sâu hơn ."
Bạch lão gia cũng ghé hỏi: "Có vì cày mới nên cày sâu hơn ?"
Lão Chu liếc ngoại đạo , thầm khinh bỉ trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn hề hề: "Cày mới là một phần, nhưng quan trọng là thứ thiết kế . cũng chẳng nó nhẹ hơn, nhưng cứ cho là hai cái cày mới tinh đặt cạnh thì cái vẫn đỡ tốn sức hơn."
Chu Đại Lang và Chu Tam Lang gật đầu, họ là quanh năm kéo cày, cảm nhận về sức lực là chuẩn xác nhất. Giờ là mùa đông, đất khô cứng, khó cày. Hai em , quyết định thử nghiệm kỹ hơn cái cày mới : "Chúng con kéo thử xem."