Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 430

Cập nhật lúc: 2025-11-26 08:36:42
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mọi : "..."

 

"Còn mấy mảnh ruộng gần núi của Tứ ca nữa, con nhớ bên đó đa phần là đất của Bạch lão gia, mấy mảnh liền kề với nhà họ đúng ạ?"

 

Lão Chu từ chối: "Mấy mảnh đó chừng mười ba, mười bốn mẫu đấy, năm nay đang trồng đậu và lúa nước, sang năm cũng trồng, nên ."

 

Mãn Bảo : "Cha, bọn con định trồng cây ăn quả núi, còn nuôi gà. Cây giống và gà con đều do nhà Thiện Bảo bỏ , trứng gà thu ba đứa chia . Nếu nhà tham gia thì chỉ hai họ chia thôi, cha ăn trứng gà và thịt gà ?"

 

"Thế thì cứ lên núi mà nuôi..."

 

Tiền thị : "Ông xem đám mây trời biến thành cái bánh rơi xuống ?"

 

Lão Chu: "..."

 

"Cho nên đừng chuyện gì cũng chỉ nghĩ đến . Trước tiên ông bỏ cái gì đó, bỏ càng nhiều thì nhận càng nhiều, đời chuyện mát ăn bát vàng . Con gái ông là tiên t.ử chuyển thế chứ là tiên t.ử thật."

 

Lão Chu im lặng, rít t.h.u.ố.c ngày càng mạnh. Hồi lâu ông mới c.ắ.n răng : "Được!"

 

Mãn Bảo vui vẻ reo lên: "Thế cha đổi thêm vài mẫu đất với , gom đủ hai mươi mẫu cho con nhé."

 

Lão Chu: "..."

 

Cuối cùng Lão Chu cũng đồng ý đổi đất gom đủ hai mươi mẫu cho Mãn Bảo, cộng thêm 40 mẫu đất núi tên Chu Tứ Lang, tổng cộng cấp cho Mãn Bảo 60 mẫu.

 

Nghe thì nhiều, nhưng ai cũng đất chia theo nhân khẩu (khẩu phần điền) về cơ bản là vô dụng (đất núi cằn cỗi). Thấy Lão Chu cứ nhấn mạnh mãi việc nhà bỏ 60 mẫu, em Chu Đại Lang đều thầm khinh bỉ cha thành thật, nhưng chẳng ai dám .

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mãn Bảo nhận lời chắc chắn của cha, hôm tan học liền đeo hòm sách tung tăng theo Bạch Thiện Bảo về nhà bàn bạc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-430.html.]

 

Nghe nhà họ Chu nguyện ý bỏ hai mươi mẫu ruộng và một ngọn núi, Bạch lão gia ngạc nhiên cô bé. Nhà ông thể bỏ đất cho trẻ con chơi vì đất nhiều, chỉ riêng ở trấn Bạch Mã Quan gần mười khoảnh (1 khoảnh = 100 mẫu). Còn nhà họ Chu, tuy đến mức quá khó khăn, nhưng chắc chắn giàu . Bạch lão gia kìm cảm thán, nhà đó đúng là chiều con hết mực.

 

Ông sang Lưu thị.

 

Lưu thị : "Thế thì quá. Nhà các cháu bỏ 60 mẫu cộng thêm cuốn nông thư của Mãn Bảo, nhà Nhị Lang bỏ 100 mẫu, Thiện Bảo bỏ nhân lực vật lực, thu hoạch chia đều ba phần, thấy thế nào?"

 

Lưu thị lời về phía Bạch lão gia, vì vẻ ông là chịu thiệt nhất.

 

Bạch lão gia đáp: "Cháu ý kiến."

 

Tất nhiên ông ý kiến. Chỗ đất vốn dĩ lấy cho Nhị Lang chơi, hơn nữa con , cuối cùng lo liệu vất vả vẫn là Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo. Đặc biệt cuốn nông thư là của Mãn Bảo. là hai nhà vẫn luôn để bọn trẻ thoải mái sách của , việc họ xem sách của Mãn Bảo cũng là hợp tình hợp lý. rộng ngoài ba nhà , kiến thức quý giá và độc quyền đến mức nào, Bạch lão gia là thấm thía nhất.

 

Thời trẻ, ông cùng Bạch Khải du học, đôi khi vì một cuốn sách mà cầu cạnh đủ đường, dùng hết cách mới qua. Còn phần lớn trường hợp là ngay cả tư cách xem cũng . Không ai cũng sẵn lòng mang sách quý trong nhà chia sẻ, nhất là sách kỹ thuật thể ứng dụng thực tế.

 

Bạch lão gia nghĩ, bọn trẻ học gì đó thì , lỗ vốn cũng chẳng . Một trăm mẫu đất dùng trong vài năm, nếu thể dạy con trai ông nên , cái giá quá hời.

 

Bạch lão gia tủm tỉm Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo cùng soạn thảo hợp đồng, đó bảo con trai ngốc nghếch của ký tên.

 

Con trai ngốc của ông chẳng thèm lấy một chữ, cầm bút ký toẹt cái tên . Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo cũng lượt ký tên.

 

Hợp đồng tất nhiên ba bản. Bạch Thiện Bảo lười chép , quẳng bản duy nhất bàn, bảo hai bạn: "Các tự chép , chép xong chúng cùng ký."

 

Bạch Nhị Lang vấn đề gì, nhưng Mãn Bảo : "Vừa bản hợp đồng tớ cũng , giúp tớ một nửa."

 

"Cậu tự một mạch là xong mà, hai trang giấy thôi."

 

 

Loading...