"Khác ạ, đến nông cụ cũng khác, phương pháp cũng khác. Cậu còn bảo chúng con nuôi thêm gà vịt để dưỡng đất cho màu mỡ, theo lời gọi là 'sinh thái tuần '. Một trăm mẫu là ít nhất , thực đất càng rộng, sinh thái tuần càng , thu hoạch mới càng cao."
Shutterstock
Khám phá
Lời Mãn Bảo , nhà họ Chu hiểu nửa đầu, nửa thì chịu, ít nhất cái gì gọi là "sinh thái tuần " thì họ mù tịt.
Lão Chu : "Trong nhà cũng nuôi gà, nuôi ngỗng đấy thôi, con chơi thì dùng của nhà mà chơi."
" đất nhà đông một miếng tây một miếng, liền ."
"Ôi tổ tông của ơi, thế con định lấy đất chơi với chúng nó thật đấy ?" Lão Chu trừng mắt.
Mãn Bảo gật đầu, dụ dỗ: "Cha, nếu thành công, con sẽ chia nhiều lương thực và tiền, của con chính là của cha mà!"
Chu Tứ Lang lập tức : "Cha, con thấy thể thử xem. Chủ yếu là Mãn Bảo thông minh, nhiều sách, nếu sách thế thì chắc sai ."
Lão Chu: "Sao mày sai?"
" thì sách gì?"
"Chưa chắc ," Mãn Bảo , "Sách chỉ là ghi chép sự hiểu của một hoặc một nhóm về kiến thức thôi, đúng thì đương nhiên cũng sai."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Lão Chu đắc ý Tứ Lang: "Thấy !"
Chu Tứ Lang Mãn Bảo với ánh mắt "hận sắt thành thép": "Anh đang đỡ cho em đấy, chúng mới cùng một phe!"
" thế là sai, thể vì chúng cùng một phe mà em nhắm mắt ngơ sai lầm của ."
Chu Tứ Lang ngoắt thèm để ý đến nàng nữa.
Tiền thị trầm ngâm hồi lâu, mở miệng hỏi: "Trong nhà đất ít, nhưng cũng chẳng nhiều, con những chỗ nào?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-429.html.]
Lão Chu "hoắc" một cái sang vợ: "Bà... bà hồ đồ ? Sao thể lấy đất cho một đứa trẻ con chơi , nó mới mấy tuổi đầu?" Đất chính là mạng sống của Lão Chu.
Tiền thị : "Ông đừng quên, con gái là tiên t.ử chuyển thế, đây là phần thưởng Thiên Tôn lão gia ban cho nó thì ?"
Lão Chu trầm tư. Mãn Bảo há hốc mồm, chuyện cũng dính đến Thiên Tôn lão gia nhỉ?
Vốn tán đồng lắm, nhưng Chu Tam Lang cũng gật đầu lia lịa, phát biểu ý kiến: "Cha, con thấy lý. Mãn Bảo là tiên t.ử trướng Thiên Tôn lão gia, thì chẳng lẽ ngài để con bé chịu khổ mãi ? Biết vớ báu vật đấy?"
Chu Đại Lang quanh, thấy đáng tin, bèn sang Nhị Lang.
Chu Nhị Lang trầm ngâm: "Chủ yếu là nhà chỉ bỏ một phần đất, thực chi phí lớn. Nhà tiểu công t.ử bỏ và bỏ hạt giống vật tư, dù cũng là trồng trọt, tệ nhất thì trong ruộng vẫn thu ít hoa màu, chúng để ý một chút chắc cũng lỗ quá nhiều."
Lão Chu : "Năm nay thiên tai, sang năm còn định trồng thêm ít đất, vốn đang chê đất đủ trồng, thể nhường ?"
Chu Nhị Lang đồng tình: "Cha, nhà đất ít, nhưng cứ cày qua một gieo hạt thì thu hoạch chẳng bao nhiêu. Chi bằng tốn thêm chút sức, trồng trọt kỹ lưỡng hơn, cha thấy cày thêm hai thì thu hoạch hơn ?"
Chu Đại Lang cũng gật đầu, thấm thía điều : "Chỉ một mẫu thì thấy rõ, nhưng hai ba mươi mẫu cộng sẽ dôi nhiều."
" đấy, nhà chỉ 80 mẫu ruộng vĩnh nghiệp cũng đủ ăn. Giờ thêm phần của chú Tư... Nếu năm nay thiên tai, vụ thu đáng lẽ bán khối lương thực."
" giờ so với ?" Lão Chu , "Vợ thằng Ba sắp sinh, vợ thằng Tư sang năm cũng thêm nhân khẩu. Trong nhà thêm ba miệng ăn, mất một lao động, trồng thêm một chút, lỡ kho lương trống rỗng thì ?"
Trong nhà năm nay thêm Phương thị, cuối năm Hà thị sinh, sang năm Phương thị cũng sinh. Phụ nữ từ lúc m.a.n.g t.h.a.i đến khi sinh nở, ít nhất hai năm chỉ tính là nửa lao động.
Lão Chu mấy đứa con trai với vẻ thất vọng: "Các quên lúc đói kém ? Lúc đói? Chính vì trong nhà lương thực dự trữ!"
Tiền thị để ý đến ông, sang hỏi Mãn Bảo: "Con nghĩ kỹ , những chỗ nào?"
Mãn Bảo ngượng ngùng: "Con ngọn núi của Tứ ca."
Lão Chu lập tức đồng ý: "Cái , núi của thằng Tư đủ ? Không đủ thì lấy cả núi của thằng Ba cho các con."