Bạch Nhị Lang gấp sách , trả cho Mãn Bảo, hừ mũi: "Các định rủ tớ ruộng đấy chứ?"
Bạch Thiện Bảo khen: "Cậu thông minh thật, bọn tớ đoán ."
Bạch Nhị Lang lập tức dậy: "Tớ chơi, chơi các tự mà chơi."
Bạch Thiện Bảo khuyên nhủ: "Vui thế chơi? Vừa học nông tang (trồng trọt chăn nuôi), kiếm tiền cho gia đình, còn g.i.ế.c thời gian, bao nhiêu."
"Chẳng tẹo nào," Bạch Nhị Lang gắt, "Đầu xuân các cũng thế, rủ tớ chơi cùng, kết quả lôi tớ ruộng nhà Chu Mãn gieo hạt, mệt c.h.ế.t, chẳng thú vị gì cả."
Bạch Thiện Bảo bĩu môi: "Lúc chơi rõ ràng vui mà. Với cái đó mà gọi là ruộng ? Cậu chỉ cầm nắm hạt giống rắc rắc vài cái, mười bước. Cậu mệt là do xây nhà chòi bờ ruộng với đám Nhị Đầu thì ."
Bạch Nhị Lang chột , nhưng vẫn kiên quyết đồng ý chơi trò ruộng: "Trò chơi đầy đấy, các cứ đ.â.m đầu việc trồng trọt?"
Bạch Thiện Bảo nghĩ cũng , bèn sang Mãn Bảo: " đấy, chúng cứ ruộng nhỉ?"
"Chẳng bảo quan nông tang ? Nếu tớ chẳng rủ , tớ gọi đại ca tớ là xong."
Bạch Thiện Bảo: "Vừa nãy còn bảo tiếc đất nhà , sợ uống gió Tây Bắc mà."
" thế, nhưng lấy vài mẫu để thử nghiệm từng chút một cũng mà," Mãn Bảo , "Là do bảo học nông tang, nhà đất, , trâu ngựa nên tớ mới nhớ đến ."
Bạch Nhị Lang qua : "Thế mấy chuyện liên quan gì đến tớ?"
Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo lúc mới đồng loạt , : "Vì là bạn của bọn tớ mà."
Cuối cùng Bạch Nhị Lang cũng thuyết phục, bởi vì Bạch Thiện Bảo : "Nếu những gì sách đều thực hiện , chắc chắn sẽ kiếm món tiền lớn. Có tiền , chừng chúng thể Ích Châu chơi. Biết Ích Châu ? Lần về Lũng Châu tớ qua đó, phồn hoa lắm."
Mãn Bảo bồi thêm: "Có tiền , cha đ.á.n.h , thể cầm tiền huyện thành ở trọ, mua thật nhiều đồ ngon, ăn một bát ném một bát, cha cũng chẳng đ.á.n.h ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-425.html.]
Bạch Nhị Lang thế mà động lòng.
Thế là xúi giục về nhà tìm cha đòi đất, đòi , đòi trâu...
Bạch lão gia con trai xin một trăm mẫu đất để "chơi", suýt nữa thì ngã ngửa khỏi ghế. Ông trợn tròn mắt: "Con nữa xem?"
Bạch Nhị Lang sợ đến co rúm cổ, lập tức : "Cha, cha cứ coi như con đùa , con cần đất nữa."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Sắc mặt Bạch lão gia càng nghiêm nghị, Bạch Nhị Lang sợ sắp , quyết đoán bán bạn bè: "Đều là Bạch Thiện và Chu Mãn , là họ bảo con về hỏi cha xin đất để chơi."
Ai ngờ sắc mặt Bạch lão gia giãn , ôn hòa hơn một chút: "Bọn nó xin đất để gì? Không đúng, là các con lấy đất gì?"
"Trồng trọt ạ." Bạch Nhị Lang vẫn chột .
"Trồng cái gì? Trồng thế nào? Tại đất nhà ?" Bạch lão gia hỏi dồn ba câu, nhưng Bạch Nhị Lang chẳng trả lời câu nào. À , trả lời câu thứ ba: Vì hai đứa nó uống gió Tây Bắc nếu thất bại nên mới xin đất nhà . Bạch Nhị Lang ngốc đến mức toẹt điều đó.
Thấy con trai cúi đầu im thin thít, Bạch lão gia giận sôi máu, nhịn mà quát: "Con cái gì cũng thì chơi cái gì?"
Ông hận sắt thành thép dạy dỗ: "Nếu chơi cùng , con đang chơi cái gì, tại chơi, chơi như thế nào. Đến mấy cái cơ bản con cũng thì chơi kiểu gì?"
Bạch Nhị Lang rụt cổ hỏi nhỏ: "Thế là cha đồng ý ạ?"
"Không đồng ý!" Bạch lão gia lấy , "Muốn thuyết phục , cứ một câu 'chơi' là xong. Các con trả lời mấy câu hỏi đặt ."
Thấy con trai ngốc vẫn đực đó, Bạch lão gia vỗ bàn: "Còn ngây đó gì? Mau tìm bạn chơi của con mà hỏi !"
Bạch Nhị Lang xoay ngoài, định tìm đám bạn nhỏ chơi đùa, nhưng đến cửa mới ngộ ý của cha, tức tối bĩu môi, cuối cùng vẫn sang nhà bên tìm Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo.