Hiện tại mỗi ngày nhà họ Chu đều ăn một thùng tào phớ, ai cũng phần, ăn thỏa thích.
Mãn Bảo ăn xong liền chạy học. Đến ngã tư thì gặp Bạch Thiện Bảo đang ngáp ngắn ngáp dài đeo hòm sách tới. Mãn Bảo dừng chờ.
Bạch Thiện Bảo thấy nàng nhưng nhanh hơn, vẫn lững thững bước tới. Hắn uể oải giơ tay chào, ngáp một cái, oán thán: "Sao mùa hè học giờ , mùa đông cũng giờ ?"
"Vì mùa hè ngủ lúc giờ Tuất chính, mùa đông cũng ngủ giờ Tuất chính."
Bạch Thiện Bảo nghĩ cũng , nhưng mà mùa đông ngủ nướng thì ?
Rất nhiều học sinh khác cũng buồn ngủ như Bạch Thiện Bảo, đặc biệt là những đứa ở thôn Thất Lý. Họ dậy sớm hơn Mãn Bảo ít nhất ba mươi phút mới kịp giờ học.
Vào lớp, ánh nắng chiếu , Bạch Thiện Bảo ngáp một cái trong ánh ban mai, khiến Mãn Bảo cũng thấy buồn ngủ lây. Nàng nhớ giờ ngủ tối qua, khẳng định: "Tối qua chắc chắn ngủ lúc giờ Tuất chính."
Bạch Thiện Bảo chảy cả nước mắt vì ngáp, lén ngoài, thì thầm với Mãn Bảo: "Tớ một quyển sách cực , tối qua tớ muộn quá, ngủ quên lúc nào."
Mãn Bảo hào hứng thì thầm : "Tớ cũng một quyển sách lắm."
Ánh mắt hai chạm , lập tức đưa quyết định: "Chờ tớ xong sẽ cho mượn."
Mãn Bảo gật đầu lia lịa: "Tớ xong cũng cho mượn." Hai đứa gian như trộm bánh ngọt.
Bạch Thiện Bảo lấy sách giáo khoa , ngó , lén lút rút quyển sách từ hòm sách , giấu sách học để trộm.
Mãn Bảo cũng cúi đầu tìm sách. Nàng để sách giáo khoa lên bàn, lấy cuốn luận văn khoa học in đặt lên. Khác với Bạch Thiện Bảo, nàng mở sách đường hoàng bàn. Nàng còn khó hiểu liếc Bạch Thiện Bảo, hiểu khổ sở trộm như thế.
Mãn Bảo lật đến trang tối qua đang dở, tiếp tục xem. Tuy là luận văn thạc sĩ sinh học nhưng dễ hiểu, chủ yếu là nghiên cứu nông nghiệp nguyên thủy nên quá thâm sâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-423.html.]
Mãn Bảo liên hệ với việc các trai nàng sửa chữa cái cái trồng trọt, từ gieo hạt mùa xuân đến thu hoạch mùa thu, và cả vụ mùa bội thu của nhà nàng...
Bên , Bạch Thiện Bảo thì đang đắm chìm trong giang hồ tinh phong huyết vũ đầy kịch tính, mắt sáng rực, mặt đỏ bừng...
Trang chắp tay lưng bước , liếc mắt qua thấy tình trạng bất thường của . Ông nhẹ nhàng bước đến bên cạnh, cúi đầu cuốn sách giấu sách giáo khoa.
Tuy Mãn Bảo hứng thú với cuốn luận văn, nhưng đến mức nhập thần như truyện. Nên khi Tiên sinh tới, nàng ngẩng lên một cái, cúi xuống tiếp. Thấy Tiền sinh lưng Bạch Thiện Bảo mãi , nàng ngẩng lên , cúi xuống...
Nhìn một lúc, thấy hai đứa đều say sưa, Mãn Bảo nhịn tò mò ghé đầu sang xem. Nàng lay tay Bạch Thiện Bảo, suýt ngã. Hắn giật giữ thăng bằng, thì thầm: "Cậu cẩn thận chút."
Sau đó quanh, đẩy sách giáo khoa một chút cho Mãn Bảo cùng xem.
Học sinh bàn thấy thế nhịn ho khan thật mạnh một tiếng.
Bạch Thiện Bảo thấy, hoặc để tâm, đẩy sách sang phía Mãn Bảo hỏi: "Cậu từ đầu tiếp cùng tớ?"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Đọc sách ai xem từ giữa chừng? Phải xem từ đầu chứ." Một giọng quen thuộc đến mức thể quen hơn vang lên từ phía .
Bạch Thiện Bảo cứng đờ , ngẩng đầu , lúc mới phát hiện Trang lưng từ bao giờ.
Mãn Bảo cầm sách ở góc tường cùng Bạch Thiện Bảo, vẻ mặt vẫn còn ngơ ngác. Nàng rõ ràng hiểu tại chỉ ghé đầu qua xem cuốn sách " " của Bạch Thiện Bảo một cái mà cũng phạt .
Bạch Thiện Bảo vốn đang giận vì nàng tròn bổn phận "bạn " là báo động cho , nhưng thấy vẻ mặt mờ mịt của nàng, thấy chột . Hình như liên lụy đến .
Chưa đến giờ học chính thức, một học sinh vẫn đến, những đến đều bài sớm (tảo khóa) trong phòng học. Trang chỉ lượn một vòng kiểm tra ngoài.
Bạch Thiện Bảo giả vờ sách, chờ Tiên sinh khuất liền hạ giọng hỏi Mãn Bảo: "Sao báo cho tớ Tiên sinh đến?"