Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 420

Cập nhật lúc: 2025-11-26 04:23:26
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khoa Khoa , tình trạng mỗi mỗi khác, thời gian cần thiết cũng khác . Nghe ở tương lai, cơ địa chỉ cần một đêm là xong, kém thì ba ngày. Mãn Bảo nghĩ sức khỏe yếu, chắc ba ngày là đủ.

 

tình hình thực tế khác xa dự đoán của nàng.

 

Hôm đó về nhà, Tiền thị chịu đói gốc đa đầu thôn một lúc. Chưa đến tối, cả thôn Tiền thị khỏe , còn là nhờ phúc của Mãn Bảo. Trong đó, chuyện Tiền thị lan truyền rộng rãi nhất.

 

tin ngay, nhưng đa hoài nghi. Tuy Mãn Bảo thông minh, đáng yêu thật, nhưng bảo nàng là tiên t.ử chuyển thế thì họ tin lắm.

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Ngay cả Lão Chu cũng nghi ngờ vợ . Ông nghĩ vợ bệnh lâu quá nên sinh ảo giác. Lão Chu nghi ngờ việc vợ giấc mơ đó, với ông, mơ vốn là chuyện viển vông, ông còn từng mơ là đại tài chủ cơ mà, giờ vẫn lo ăn từng bữa đấy thôi?

 

Thế nhưng, Tiền thị dường như thực sự khỏe lên. Vốn còn ho khan, giờ tịt hẳn, sức ăn ngày càng tăng. Vốn dĩ lớn trong nhà ăn ngày hai bữa, chỉ trẻ con đang lớn mới ăn thêm bữa cháo chiều. Kết quả hiện tại bà ăn ngày ba bữa cùng bọn trẻ mà vẫn đói, thi thoảng còn bắt Tiểu Tiền thị thêm mấy cái bánh.

 

Nếu vì tuổi tác, Lão Chu suýt nghi ngờ bà m.a.n.g t.h.a.i giống vợ thằng Ba, thằng Tư.

 

Ăn nhiều , Tiền thị cũng lì trong phòng nữa. Đầu tiên là cùng Đại Đầu chăn gà bắt sâu, đó dẫn các con dâu thu hoạch rau củ về phơi hoặc trữ. Chưa hết, bà còn chỉ đạo xới vườn rau, định trồng một vụ cải đông.

 

Vườn rau ngay đó, trong thôn qua ai cũng thấy, nên đều Tiền thị thực sự khỏe lên từng ngày.

 

trải nghiệm của họ sâu sắc bằng nhà họ Chu, bởi vì Tiền thị từ chối uống thuốc. Bà uống ngày hai bát t.h.u.ố.c đắng ngắt bao năm nay, dù nhà khó khăn đến cũng từng dừng, nay đột ngột cắt t.h.u.ố.c mà hề suyễn, ngất xỉu, ăn uống vẫn .

 

Lúc nhà họ Chu mới tin chắc: Tiền thị thực sự khỏi bệnh.

 

Sau đó Lão Chu ngỡ ngàng con gái út: "Ái chà, hóa nuôi một nàng tiên."

 

Anh em nhà họ Chu cũng ngỡ ngàng Mãn Bảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-420.html.]

 

Ngay cả Mãn Bảo cũng nghi ngờ chính , bèn hỏi Khoa Khoa: "Khoa Khoa, vì kiếp là tiên t.ử nên ngươi mới chọn ký chủ ?"

 

Khoa Khoa: "... Không, ký chủ, thấy kiếp của bạn. Hơn nữa chuyện con kiếp vẫn là một ẩn . Ta chọn bạn vì trí tuệ của bạn."

 

"Vì là tiên t.ử nên mới thông minh như , nên ngươi mới chọn chứ?"

 

Khoa Khoa cảm thấy đây là suy nghĩ nguy hiểm, bèn : "Ký chủ, tư tưởng và hoạt động mê tín dị đoan sẽ kéo thấp trí tuệ con , xin ký chủ hãy suy nghĩ lý trí."

 

Mãn Bảo thở dài: "Cũng , nếu đứa trẻ thông minh nhất vùng như là tiên tử, thế thì Thiện Bảo thông minh hơn một chút là cái gì? Mà thế giới rộng lớn thế, chắc chắn nhiều cái 'vùng ', tức là nhiều thông minh hơn ."

 

Khoa Khoa thở phào nhẹ nhõm.

 

Sức ăn của Tiền thị kéo dài đến tận nửa tháng . Nhờ ăn nhiều, ăn ngon, gương mặt gầy gò và bờ vai bà dần đầy đặn lên, sắc mặt hồng hào hơn nhiều, trông trẻ đến mười tuổi, xêm xêm với Lưu thị. Không, trẻ mười tuổi, mà là ở tuổi bà vốn dĩ như , sự già nua là do bệnh tật hành hạ.

 

Có lẽ d.ư.ợ.c lực hết, hoặc cơ thể phục hồi xong, bà còn dễ đói như nữa. Tối hôm đó, bà chỉ ăn một cái bánh nướng và một bát cháo bột.

 

Không chỉ Lão Chu, mà cả mấy em Chu Đại Lang đều thầm thở phào. Gần đây ăn bằng ba , một thanh niên trai tráng cũng thể bố c.h.ế.t đói, huống chi sức ăn của như . Thấy bà dần trở bình thường, ai cũng mừng.

 

Nhờ lời giải thích của Mãn Bảo nền, đều tin chắc thần tiên chữa khỏi cho , nên cơ thể cần nạp nhiều năng lượng nữa.

 

Buổi tối, Lão Chu còn cố ý hỏi Tiền thị: "Khỏi thật ?"

 

Tiền thị cảm thán: "Khỏi thật ."

 

Lão Chu vỗ đùi: "Được, mai với bà lên núi bái tạ Thiên Tôn lão gia, tiện thể mua ít thịt về ăn mừng."

Loading...