Tiểu Tiền thị tìm một chiếc giỏ , xếp mười tám quả trứng . Tiền thị bỏ thêm nắm kẹo Mãn Bảo đưa lên cùng cho dễ thấy.
Lần Tiền thị để Chu Đại Lang theo mà tự xách giỏ đến trường học. Trang sống một , ngày hai bữa cơm nước đều do Bạch gia lo liệu. Gần đây Bạch lão gia và Trang càng thiết, thường xuyên mời thầy qua phủ dùng cơm, uống rượu đàm đạo. Ở cái thôn sơn cước hẻo lánh , Trang cũng chỉ Bạch lão gia là để trò chuyện hợp ý.
Khi Tiền thị đến, Trang đang định đóng cửa sang Bạch gia, gặp bà liền vội mời . Cửa viện mở rộng, Trang mời Tiền thị xuống ghế đá trong sân.
Ông ấn tượng sâu sắc với của cô học trò nhỏ, còn sâu sắc hơn cả với Lão Chu. Ông cảm thấy nhà họ Chu nuôi dạy đám trẻ như , công lao của Tiền thị lớn hơn Lão Chu nhiều. Ông khâm phục .
Tiền thị hành lễ khiêm tốn, đẩy giỏ quà về phía Trang , cảm tạ ông dạy dỗ Mãn Bảo, : "Tiên sinh cũng , Mãn Bảo nhà từ nhỏ thể chất yếu ớt, nên tuy con bé theo các chị học nhưng vẫn ghi tên hộ tịch, chỉ gọi là tiểu nương tử."
Trang gật đầu hiểu ý, nhiều gia đình cũng , con gái trong hộ tịch chỉ thứ tự chứ tên.
" con bé sắp tròn bảy tuổi , coi như vững, mấy năm nay sức khỏe cũng hơn, theo Tiên sinh học chữ. Chỉ gọi theo thứ tự thì lắm, nên tính ghi tên cho con bé. Không Tiên sinh thấy cái tên Chu Mãn thế nào, nếu , xin Tiên sinh đặt cho con bé một cái tên khác hơn."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Trang ngờ là việc , ông đáp: "Cái tên . Tên là do cha ban cho, chứa đựng kỳ vọng với con cái, nghĩ Mãn Bảo cũng thích tên . Có điều, khi con bé lớn hơn chút nữa, thể đặt cho con bé một tên tự (biểu tự), coi như kỳ vọng của với tư cách là thầy giáo."
"Hả?" Tiền thị vốn chỉ tìm cớ đến gặp Trang , bà nghĩ ông sẽ sửa tên cho Mãn Bảo, nhưng "tên tự" là cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-414.html.]
Trang giải thích: "Một chỉ họ, thị, còn tên và tên tự. Chỉ là thường dân chú trọng nhiều, chỉ tên gọi. Nếu Mãn Bảo học hành thành tài, tương lai thể đặt cho con bé một tên tự, coi như sự gửi gắm của thầy."
Phần đầu Tiền thị còn mơ hồ, nhưng câu cuối thì bà hiểu, và lờ mờ cảm thấy đây là chuyện . Bà vội vàng cảm tạ, đẩy cái giỏ về phía Trang nữa: "Đây đều là trứng gà nhà nuôi, mỗi ngày Tiên sinh hấp một quả ăn cho bổ dưỡng."
Trang quen nhận lễ của học trò, nhất là nông sản, huống chi Mãn Bảo còn là t.ử nhập môn. Tiên sinh như cha, cũng giống như việc ông cho Mãn Bảo sách vở bút mực mà nhà họ Chu thấy bình thường, thì ông nhận chút quà cũng là lẽ thường tình. Nhờ mối quan hệ thầy trò , chuyện cưới xin mai táng của đôi bên, đều thể góp tiếng .
Tiền thị tự nhiên lấy nắm kẹo , : "Nghe Mãn Bảo bảo Tiên sinh thích ăn kẹo, đây là chút kẹo nhà , tuy bằng đồ của Tiên sinh nhưng coi như để Tiên sinh ngọt miệng."
Trang nhận đây là loại kẹo Mãn Bảo biếu ông, đáp: "Lão phu nhân khiêm tốn quá, kẹo ngọt hơn hẳn kẹo thường, cũng chỉ mới ăn ở chỗ Mãn Bảo thôi."
Tay Tiền thị khựng một chút, : "Nếu Tiên sinh thích, hôm nào bảo Mãn Bảo mang thêm sang."
"Người già , thể ăn nhiều đồ ngọt quá," Trang từ chối, "Cứ để con bé ăn dần thôi."
Tiền thị trò chuyện thêm một lúc mới về. Bà bước chậm rãi về nhà, lúc mặt trời khuất núi quá nửa, trời vẫn còn sáng, ráng chiều rực rỡ chân trời. Gió cuối thu thổi lạnh nhưng Tiền thị thấy rét, ngược tay chân vẫn ấm áp. Bà chậm như khi, nhưng bà sự khác biệt. Bởi vì suốt dọc đường bà dừng nghỉ, cũng thấy hụt . Điều hôm nay là thể nào .
Lão Chu yên tâm, cứ lảng vảng gần cửa nhà, thấy bà về từ xa mới thở phào, đợi bà đến gần mới hỏi: "Trang ?"