Phó Văn Vân chọn mua một chồng sách, còn Mãn Bảo chỉ mua một thỏi mực.
Chủ quán cảm thán: "Cháu tốn mực thế mà chẳng bao giờ thấy mua giấy."
Mãn Bảo thẳng thừng: "Giấy của bác đắt quá."
"Thế là rẻ nhất , rẻ nữa lỗ vốn mất."
Mãn Bảo thở dài: "Cho nên sách tốn kém thật."
Ra khỏi hiệu sách, Phó Văn Vân mời Mãn Bảo tửu lầu ăn trưa. Mãn Bảo vui vẻ đồng ý. Bữa trưa ba món tủ của quán, Mãn Bảo ăn khen ngon nức nở, nhưng vẫn khẳng định: "Đầu bếp nhà bằng hữu của và đại tẩu cũng ngon lắm."
Cuối cùng, Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang cũng đến đón.
Phó Văn Vân theo lệ cũ lấy một trăm văn mua kẹo. Nghĩ đến sắp chia xa, nàng buồn bã : "Sắp , ăn kẹo nhà cũng nữa."
Mãn Bảo an ủi thì Chu Ngũ Lang nhanh nhảu: "Vậy thì mua nhiều ! Nhị tiểu thư, nếu lâu thì nên mua nhiều một chút, bỏ hũ đậy kín giữ lâu lắm. Mua 500 viên bọn tặng thêm đấy..."
Mãn Bảo thấy ý kiến cũng . Còn nỗi buồn ly biệt của Phó Văn Vân thì lời chào hàng của Chu Ngũ Lang thổi bay sạch.
Thu Nguyệt lườm Chu Ngũ Lang một cái nhắc tiểu thư: "Tiểu thư, đại tiểu thư đến ."
Chu Ngũ Lang tiếc rẻ ngậm miệng, vớt vát câu cuối: "Nhị tiểu thư, nếu mua kẹo nhớ tìm bọn nhé, nhị ca ngày nào cũng bán ở chợ."
Phó Văn Vân chỉ đành gật đầu.
Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang lượn lờ khắp huyện thành, thậm chí còn đụng mặt nhóm đại tẩu ba . Huyện bé tí, loanh quanh cũng chỉ mấy con đường.
Dù huyện nhỏ nhưng vẫn chơi vui. Nếu nhị ca bán hết hàng thì họ còn chơi thêm nữa.
, Chu Nhị Lang bán sạch sành sanh. Dù năm nay mất mùa nhưng dịp lễ lớn, vẫn dám chi tiền ăn ngon. Cá lớn bán hết vèo, đậu hũ cũng đắt hàng, rau xanh kèm cũng theo đó mà hết.
Chỉ món cá con chiên dầu là khó bán vì nhỏ đắt hơn cá lớn. Cuối cùng, Chu Nhị Lang dùng chiêu bài " mẫu nhí". Hắn bắt Tam Nha và Tứ Đầu quầy ăn cá con. Khách thấy trẻ con ăn ngon lành, tò mò hỏi thăm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-400.html.]
Hắn nhanh trí đổi cách bán: vì cân ký, chia thành từng gói nhỏ trong lá sen, bán 5 văn một gói. Tính còn đắt hơn bán theo cân nhưng khách thấy rẻ và vui vẻ mua.
Thế là cá con cũng hết sạch.
Khi ba em Mãn Bảo , cả nhà họ Chu đang đợi ở ngã tư. Đương nhiên, ba giáo huấn một trận tơi bời vì tội chơi quên giờ giấc. Mãn Bảo các chị dâu dọa cho câu chuyện về mìn chuyên bắt cóc trẻ con, mà rợn tóc gáy (dù nàng vẫn kịp bắt bẻ tình tiết phi logic).
Cuối cùng, Mãn Bảo ném lên xe đẩy cùng đám cháu nhỏ để đẩy về nhà.
Trên đường về, Chu Đại Lang còn dừng kiểm tra cây nữ trinh tử, dặn dò chờ quả chín hẳn hái phơi. Mãn Bảo tranh thủ bảo hệ thống Khoa Khoa chụp vài tấm ảnh cây cối.
Về đến nhà, lão Chu và Tiền thị đang đan giỏ tre. Thấy con cháu về, lão Chu giao việc ngủ trưa. Mọi cũng mệt nhoài, ai nấy về phòng nghỉ ngơi.
Mãn Bảo ngủ một giấc ngon lành. Trong mơ, nàng tiếng hét bên tai: "Chu Mãn, thư của !"
Mãn Bảo bật dậy. Hóa là Bạch Nhị Lang đang ngoài cửa sổ hét . Đại Đầu giận dữ đ.á.n.h Bạch Nhị Lang một cái vì cô út giật .
Bạch Nhị Lang đưa thư cho Mãn Bảo, hậm hực : "Bạch Thiện bảo đừng kẹp thư của thư của nữa, đưa giúp ."
"Thế giúp đưa thư cho nhé?"
"Được , nhanh lên, còn về."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Thư của Bạch Thiện Bảo dày. Mãn Bảo thưởng cho Bạch Nhị Lang một viên kẹo nhưng chê. Đại Đầu thấy bèn chạy bếp lấy một đĩa cá con chiên mời, Bạch Nhị Lang lập tức im nhúc nhích.
Bạch Nhị Lang và Đại Đầu ghế ăn cá con ngon lành.
Đại Đầu hỏi: "Ngon ?"
Bạch Nhị Lang gật đầu: "Năm ngoái ngon hơn. Đó là đầu bếp nhà tiểu thiếu gia , dùng nhiều dầu chiên nên ngon."
Rồi nảy ý tưởng: "Nhà cũng dầu. Ta bảo chú tư bắt cá, ngươi mang về nhà chiên, xong chia đôi nhé." Hai đứa trẻ nhanh chóng đạt thành giao dịch.