"Trong thư tỷ Phó huyện lệnh sắp thăng chức?"
Phó Văn Vân quanh nhỏ: "Chưa quyết định chính thức, đừng với ai nhé. cũng chắc đến tám phần ."
Nàng kể tiếp: "Vụ thu thuế, cha tỷ Ngụy đại nhân để mắt tới, nhưng đắc tội quan khắp vùng Miên Châu nên thể ở đây nữa. Ngụy đại nhân tiến cử với triều đình, cộng thêm lý lịch cha tỷ cũng đủ, nên sẽ thăng chức điều đến huyện Thái Ninh ở Kiến Châu Huyện lệnh."
Mãn Bảo ngạc nhiên: "Đó chẳng vẫn là Huyện lệnh ?"
Phó Văn Vân : "Tỷ cũng mới , hóa Huyện lệnh với Huyện lệnh cũng khác . Cha tỷ vui lắm, bảo là thăng liền hai cấp, từ Thất phẩm hạ lên Chính lục phẩm. tỷ hỏi tại thì ông vui, chịu giải thích."
Mãn Bảo an ủi: "Không , để về hỏi , chắc chắn ."
Phó Văn Vân gật đầu, buồn bã : "Cha thăng chức là chuyện , nhưng chúng sắp rời La Giang, bao giờ mới gặp ."
Mãn Bảo buồn, mục tiêu của nàng là khắp thế gian thu thập thực vật, bèn : "Tỷ đợi đấy, sẽ thăm tỷ."
Phó Văn Vân bật : "Muội còn bé thế , bao giờ mới lớn để thăm tỷ ? nhớ thư cho tỷ nhé."
lúc đó cửa phòng mở , một cô nương dẫn theo nha bước . Đó là Phó Văn Huyên, chị gái của Phó Văn Vân. Mãn Bảo vui vẻ chào: "Phó Đại tỷ tỷ!"
Phó Văn Huyên nhéo má Mãn Bảo: "Nhiều thịt thật, từ bé đứa em gái bụ bẫm thế để ôm cho sướng, tiếc là Văn Vân gầy quá."
Nàng sang trách nhẹ em gái: "Hiếm khi ngoài, cứ lì trong uống ăn bánh thế? Phí cả buổi chơi."
Phó Văn Vân đáp: "Tỷ cứ mua sắm , hẹn với Mãn Bảo lát nữa hiệu sách."
Phó Văn Huyên thở dài: "Sách thì gì ? Thằng em út ở nhà vì sách mà sắp điên kìa. Thôi , xem vải với tỷ tỷ nhà họ Lưu đây."
Sau khi Phó Văn Huyên khỏi, Phó Văn Vân giải thích: "Cha sắp mai cho đại tỷ, chuyến Kiến Châu lẽ tỷ sẽ xuất giá."
"Thì cơ?" Mãn Bảo ngây thơ hỏi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
"Lấy chồng như đầu t.h.a.i thứ hai của con gái . Đại tỷ trong lòng hoảng sợ nên hành xử khác thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-399.html.]
Mãn Bảo gật đầu: "Lần gặp tỷ như . Trông tỷ hiền dịu lắm."
Phó Văn Vân : "Qua một thời gian sẽ thôi."
Mãn Bảo hỏi: "Sau tỷ bàn chuyện cưới xin cũng sẽ biến thành như ?"
Phó Văn Vân suy nghĩ : "Tỷ biến đổi."
Mãn Bảo gật gù: "Đọc nhiều sách là ."
Phó Văn Vân: "..." Chuyện liên quan gì đến sách?
Mãn Bảo nghiêm túc: "Tiên sinh , khi trong lòng sợ hãi hãy sách, khi do dự hãy sách, khi xúc động nóng giận hãy sách, khi vui sướng nên lời cũng hãy sách."
Phó Văn Vân: "...Tiên sinh của đúng là thầy giáo khác."
Mãn Bảo kiêu ngạo: "Đương nhiên, Trang lợi hại nhất mà. Chúng nhiều sách ."
Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang ăn xong hoành thánh, húp cạn cả nước dùng, chẳng ai lên đón em gái. Cảm giác trông trẻ thật tuyệt vời!
Chu Ngũ Lang trả tiền xong, lầu ngó lên. Mãn Bảo thấy bèn vẫy tay rối rít.
Chu Ngũ Lang hét vọng lên: "Bọn chơi ? Nếu thì với Lão Lục chơi , lát nữa đón."
Phó Văn Vân nhắc Mãn Bảo, nàng liền đáp: "Các , lát nữa nếu thấy bọn ở đây thì tức là đang ở hiệu sách."
Chu Ngũ Lang mừng húm. Hắn chẳng hiệu sách chút nào. Thực lúc đầu cũng thích học, nhưng học quên , chữ nghĩa khô khan quá nên nản. Hắn nghĩ chỉ mọt sách hoặc thông minh như em gái mới mê nổi sách vở.
Hiệu sách huyện La Giang lớn, ít sách mới. Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo lui tới nên chủ quán quen mặt. Thấy Mãn Bảo, ông chỉ ngay chỗ sách mới về.
Mãn Bảo tìm hai cuốn mỏng là "Trọng Đạt thi tập" và "Mao Thi chính nghĩa". Nàng học xong Kinh Thi nên cầm cuốn "Mao Thi chính nghĩa" lên xem .
Phó Văn Vân thấy thế cũng mua một cuốn để về nghiền ngẫm. Nàng ngạc nhiên vì Mãn Bảo nhiều về sách, cuốn nào đáng , cuốn nào cần , nàng đều vanh vách.