Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 385

Cập nhật lúc: 2025-11-25 04:40:00
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tuy nhiên ăn cũng đông, Mãn Bảo chịu ăn một . Huống chi sáng nào nàng cũng ăn trứng . Tiền thị vui lòng nhưng nhận, gắp trả cho con: "Thảo nào Mãn Bảo nhà ăn nhiều mà cao, hóa vì học nhiều thứ quá, tốn não, dinh dưỡng theo kịp đây mà."

 

Lão Chu tán đồng: "Vợ thằng cả, bữa trưa cũng nấu cho Mãn Bảo một quả trứng nhé."

 

Mãn Bảo: "...Con cần! Cha, con thích ăn trứng gà, hơn nữa ăn nhiều trứng cũng ."

 

"Nói bậy, trứng gà thế ?" Lão Chu độc đoán quyết định, "Con cần tiết kiệm cho gia đình, mỗi ngày thêm một quả trứng nhà vẫn lo . Con sách tốn não thì bồi bổ. Có đứa trẻ nào học mà đỡ lo như con ?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lão Chu một nửa là dỗ con gái út, một nửa là cho các con trai con dâu : "Con học tốn tiền nhập học, tự học bản lĩnh thì chớ, còn dạy cả nhà chữ. Nhà giờ ai mà vài chữ? Đặc biệt là mấy đứa cháu, đưa đến trường cũng chỉ đến thế là cùng. Sau chúng nó đều là học cả đấy."

 

Mỗi khi nghĩ đến đây Lão Chu vô cùng kích động. Đọc sách dễ, nếu Thất Lý thôn nhờ phúc Bạch lão gia mời Trang về, thì cả thôn chắc chẳng mống nào chữ. Dù , hơn 60 hộ trong thôn, trừ Mãn Bảo , trẻ đến trường cũng chỉ đếm đầu ngón tay.

 

Lão Chu đưa mắt Đại Đầu và Nhị Đầu, uy nghiêm : "Đại Đầu, Nhị Đầu, cô út dạy chữ thì cố mà học. Đợi lớn chút nữa, bảo cha các con xin cho huyện thành học việc ở phòng thu chi, thầy kế toán."

 

Chu đại lang và Chu nhị lang suýt phun cơm, trợn mắt cha. Lão Chu trừng : "Nhìn cái gì? Con trai các nhiều chữ thế, thầy kế toán thì ? Chẳng lẽ chúng nó giống các , cả đời bán mặt cho đất bán lưng cho trời, rảnh rỗi thì thuê ?"

 

Đại Đầu nhét miếng trứng cướp miệng, hàm hồ : "Ông nội, cháu thích ruộng. Đến lượt cháu trồng trọt, cháu sẽ trồng gừng, bán nhiều tiền, mua thật nhiều thịt về, ăn một miếng vứt một miếng."

 

Lão Chu há hốc mồm.

 

Tiểu Tiền thị tát bốp lưng con trai, mắng: "Chưa giàu tính chuyện hoang phí, ăn một miếng vứt một miếng ? Không lãng phí sẽ trời đ.á.n.h ?"

 

Đại Đầu ấm ức: "Con chỉ thuận miệng thế thôi, mà câu con , là cô út đấy chứ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-385.html.]

Mãn Bảo ngẩng đầu lên, quả quyết phủ nhận: "Muội ."

 

"Cô ," Đại Đầu oan ức, "Chính cô bảo tiền sẽ mua thịt cho bọn cháu ăn, bảo bọn cháu ăn một miếng vứt một miếng mà."

 

Mãn Bảo nghiêm túc: "Thì cũng là các cháu vứt, chứ vứt. Ta mà ăn hết thì gói về cho cha với chị dâu ăn."

 

Tiểu Tiền thị sang với Mãn Bảo, trừng mắt Đại Đầu. Đại Đầu . Vụ thầy kế toán coi như tan thành mây khói. Chu đại lang và Chu nhị lang thở phào nhẹ nhõm, họ cửa xin cho con phòng thu chi chứ.

 

Tuy nhiên, đều hiểu Mãn Bảo sách vất vả thế nào, cũng hiểu nhờ sách mà Mãn Bảo nhiều thứ, tìm nhiều cách kiếm tiền cho gia đình. Đọc sách thực sự hữu dụng.

 

Tiểu Tiền thị Đại Đầu và Tam Đầu, Chu nhị lang Nhị Đầu, Hà thị xoa bụng Tứ Đầu. Phương thị cũng xoa bụng, càng Mãn Bảo càng thích, quyết định lát nữa bảo Mãn Bảo lên giường lăn vài vòng lấy , con sinh cũng thông minh như cô bé.

 

Tác dụng của việc sách là lớn! Đây là nhận thức thống nhất của lớn nhà họ Chu ba năm, sâu sắc hơn nhiều.

 

Dù Mãn Bảo ăn trứng, nhưng hôm Tiểu Tiền thị vẫn mang trứng đến học đường, hấp trong nồi cơm. Chờ Mãn Bảo tan học chạy , bát cơm trứng hấp nóng hổi sẵn sàng.

 

Mãn Bảo xắn một miếng cơm lẫn trứng hấp, mắt sáng lên. Tiểu Tiền thị hỏi: "Thế nào, ngon ?"

 

Mãn Bảo gật đầu lia lịa: "Chị dâu, bữa sáng đổi canh trứng thành trứng hấp ?"

 

Tiểu Tiền thị xoa đầu nàng: "Thầy t.h.u.ố.c già bảo canh trứng tuy tanh nhưng bổ dưỡng nhất."

 

Mãn Bảo thất vọng nhưng gì, mãn nguyện ăn hết bát cơm trứng hấp. Ngẩng đầu con sông cửa trường, nàng tự hỏi: "Không Bạch Thiện Bảo đến , ăn trứng hấp nhỉ?"

 

 

Loading...