Mãn Bảo để ý lắm: "Chúng tìm bao nhiêu Phục Linh ở núi Chúng Sơn , chắc cũng chẳng còn mấy. Hơn nữa giờ thể đào, đợi mùa đông ít ngoài chúng lén lên đó là ."
"Thế , lúc thu hoạch vụ thu lên đó thì còn tạm, vì ai cũng bận gặt lúa để ý. Chứ đến mùa đông, đến việc giấu trong thôn, mà hai em nhà Giả nghề đốt than, mùa đông họ ở núi đốn củi suốt, chúng lên đó chắc chắn phát hiện."
Mãn Bảo nghĩ cũng đúng, nhắc chuyện núi Chúng Sơn nữa.
Có lẽ vùng thực sự thích hợp cho Phục Linh sinh trưởng, Mãn Bảo Khoa Khoa gian lận, một vòng núi tìm hai chỗ Phục Linh.
Biết Mãn Bảo vội, khi tìm thấy chỗ đầu tiên, Chu tứ lang nhường việc đào cho Chu ngũ lang và Đại Đầu, còn dẫn Mãn Bảo và những còn tìm tiếp. Cuối cùng, cách chỗ đầu tiên 500 bước phát hiện thêm một khối nữa.
Chu tứ lang hớn hở buông cuốc, hào phóng phất tay: "Lão lục, đưa Mãn Bảo về nhà bài tập , chỗ giao cho bọn là ."
Mãn Bảo: "..."
Chu lục lang: "..."
Mãn Bảo thẳng, quyết định giận cái ông "vắt chanh bỏ vỏ" . Còn Chu lục lang lưu luyến theo , cũng ở đào Phục Linh mà.
Hứng thú của Mãn Bảo với Phục Linh chủ yếu ở tiền và tích phân, chứ hứng thú lắm với việc chơi núi. Cho nên tìm hai khối xong nàng yên tâm xuống núi.
Về đến nhà, nàng chúi đầu phòng bài tập. Tiểu Tiền thị ngó qua thấy nàng chăm chỉ thì yên tâm về bếp việc. Hà thị bụng to, Phương thị cũng lộ bụng, nên hai ghế thong thả tước sợi gai. Phùng thị và Chu Hỉ vườn tưới rau, tiện thể nhổ mấy gốc rau già để trồng lứa mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-384.html.]
Nhà họ Chu yên tĩnh hẳn. Mãn Bảo bên bàn học càng thêm nhập thần, mãi đến khi Đại Nha gõ cửa gọi nàng mới thấy cổ đau nhức.
"Cô út, đến giờ ăn cơm ."
Mãn Bảo xoa cái cổ nhỏ, ừ một tiếng vở ghi chép, hài lòng gật đầu, gác bút lên giá, dậy cùng Đại Nha sân .
Thường thì Mãn Bảo ít khi học bài ở nhà, tan học là nàng sang Bạch gia bài đến tối mịt mới về. Ăn tối xong nếu chơi thì cũng dạy đám Đại Đầu học chữ hoặc tự xem sách giải trí.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
hai ngày nay Tiền thị để ý thấy con gái út cứ cắm cúi lách suốt, nhiều bà cửa mà nó . Tiền thị mới lịch học của con căng thẳng thế nào, giờ bà cứ tưởng nó sang Bạch gia chơi với chủ nhỏ là chính. Hóa sách vất vả thật.
Nhận thức chỉ Tiền thị , mà cả nhà họ Chu đều thấm thía. Đặc biệt là Chu tứ lang, tò mò lật xem vở của Mãn Bảo, kết quả phát hiện chẳng hiểu gì cả. Phải học xong "Thiên Tự Văn", tuy bằng Đại Nha, Nhị Nha nhưng cũng giỏi hơn mấy ông mù chữ chỉ đếm . Vậy mà những thứ Mãn Bảo học cao siêu thế ?
Miệng Chu tứ lang xưa nay giữ bí mật, nên đầy nửa ngày, cả nhà đều việc học của Mãn Bảo khó khăn thế nào. Ngay cả Lão Chu cũng tò mò qua ngó thử. Ông càng hiểu mấy chữ như gà bới trong vở con gái (trong mắt ông), nhưng ông hiểu độ dày của xấp giấy kín chữ.
Nhìn xấp giấy dày cộp, Lão Chu xót ruột từng cơn, nhịn hỏi: "Mãn Bảo , con còn tiền ? Hay để con đưa ít tiền mua bút mực giấy nhé?"
Mãn Bảo lắc đầu: "Không cần cha, con mua nhiều lắm, đủ dùng ."
Bút mực giấy nàng dùng đều mua từ cửa hàng hệ thống bằng tích phân. Tuy tốn kém nhưng chất lượng và rẻ hơn dùng tiền đồng mua ngoài, nên nàng dùng đồ hệ thống.
Lão Chu gật đầu, gắp cho con gái một đũa trứng gà, mặt như hoa cúc nở: "Đọc sách hại não lắm, ăn nhiều trứng gà con nhé."
Mãn Bảo chia trứng thành ba phần, gắp cho cha mỗi một phần, mới bắt đầu lùa cơm. Năm nay gà nuôi , đẻ nhiều trứng, Tiền thị hào phóng, nếu mua thịt thì ngày nào cũng nấu mấy quả trứng. Dù trong nhà cũng hai bà bầu. hôm nay bà dặn Tiểu Tiền thị nấu thêm hai quả đặc biệt để bồi bổ cho Mãn Bảo.