Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-11-25 04:05:51
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo lấy từ hòm sách ba gói giấy, đưa cho Bạch Thiện Bảo: "Đây là bánh chị dâu cả sáng nay, bên trong trứng gà và rau, ngon lắm, chia cho bà nội Lưu ăn cùng nhé."

 

Bạch Thiện Bảo nhận lấy, thấy gói giấy còn nóng hổi, rõ ràng mới lâu. Cậu cảm động, trịnh trọng : "Chờ về, sẽ cùng lên núi đào Phục Linh. Đào bao nhiêu là của hết, chia phần."

 

Mãn Bảo cao hứng, vung tay : "Cậu thật quá, chờ về!"

 

Bạch Thiện Bảo trèo lên xe ngựa, đưa gói giấy cho bà nội, đó nhoài cửa sổ vẫy tay từ biệt Mãn Bảo. Mãn Bảo cũng vẫy tay , theo đoàn xe chậm rãi lăn bánh, khuất dần nơi khúc quanh biến mất khỏi tầm mắt.

 

Mãn Bảo buồn bã cúi đầu, đeo hòm sách đến học đường.

 

Còn sớm, học đường ai. Mãn Bảo chỗ của Bạch Thiện Bảo, dứt khoát đặt hòm sách lên đó. Ngồi xuống cảm nhận thử, thấy Thiện Bảo ở đây cũng , chỗ rộng rãi hơn hẳn, hòm sách cần để chân, duỗi chân thế nào thì duỗi.

 

Mãn Bảo hì hì, lấy cái bánh còn trong hòm sách , uống cùng nước ấm trong ống trúc, ăn ngon miệng. Chỉ là ăn xong khó tránh khỏi cô đơn. Nếu Bạch Thiện Bảo ở đây, nàng còn thể bàn luận về vị bánh, giờ , nàng đành nghẹn lời trong lòng.

 

Mãn Bảo cô đơn lấy sách .

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Lẽ Bạch Thiện Bảo , Mãn Bảo thể dành thời gian cùng Chu tứ lang lên núi tìm Phục Linh, nhưng hai ngày liền nàng đều ở trong phòng bài tập hoặc ôn tập, hề đề nghị lên núi. Nàng chỉ nhờ các tìm giúp ít đồ núi như nấm dại, đất trồng nấm, hoặc các loại hoa cỏ. Cũng nàng cần mấy thứ đó gì.

 

Đến ngày thứ ba, Chu tứ lang nhịn nữa, cố tình chọn lúc nàng tan học về nhà, ghé cửa sổ hỏi vọng : "Mãn Bảo, gần đây giao nhiều bài tập lắm ?"

 

"Cũng bình thường," Mãn Bảo cắm cúi , "Chủ yếu là ghi chép nhiều, còn ôn tập nhiều nữa."

 

Không chỉ ghi chép bài lớp, còn ghi chép bài trong phòng học hệ thống. Không chỉ ôn sách giáo khoa, mà còn ôn y thư trong phòng học ảo. Đặc biệt là mấy cuốn y thư đó, thứ cần học thuộc nhiều vô kể, nàng cảm thấy khó hơn học với Trang gấp mười .

 

Gần đây nàng đang học về cấu trúc cơ thể . Thầy Mạc tìm cho nàng một tấm bản đồ, đó chỉ kinh lạc huyệt đạo mà còn ngũ tạng lục phủ, quan trọng nhất là hình động. Nàng chấm , kinh lạc huyết mạch chỗ đó sẽ chuyển động, cho nàng nó vận hành thế nào.

 

Mãn Bảo thấy lạ lẫm và thú vị. những huyệt đạo kinh lạc đó quá khó nhớ, mỗi ngày nàng chỉ nhớ mười cái, còn hiểu rõ sự liên thông giữa chúng, học đến bao giờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-383.html.]

Chu tứ lang rõ ràng hài lòng với câu trả lời : "Vậy bao giờ mới xong?"

 

"Đương nhiên là xong , tuy tốn sức nhưng xong thành vấn đề."

 

"Vậy xong rảnh ?"

 

Mãn Bảo lúc mới hiểu ý, ngẩng đầu tò mò hỏi: "Anh tư chuyện gì thẳng ."

 

Chu tứ lang thò đầu sâu hơn, hì hì: "Em gái yêu quý, quên Phục Linh núi ? Nói chừng chúng nó nhớ lắm đấy."

 

"Nhớ đến đào chúng nó lên hả?"

 

" thế," Chu tứ lang gật đầu nghiêm túc, "Chúng nó nhất định thấy ánh mặt trời, phát huy tác dụng ở nhân gian, ai mà mãi đất chứ, nghĩ Phục Linh cũng thôi."

 

Mãn Bảo nghiêm túc suy nghĩ, tư, cuốn vở ghi chép về cấu trúc cơ thể bàn.

 

Getty Images

 

Lưỡng lự một hồi, cuối cùng nàng cưỡng cám dỗ, đặt bút xuống dậy : "Được , chúng xem."

 

đống sách bàn, lương tâm nàng c.ắ.n rứt, bèn thêm: " về sớm đấy, còn ôn bài và soạn bài mới nữa."

 

Chu tứ lang vui vẻ đồng ý, hì hì đóng cửa sổ giúp nàng, dẫn nàng lên núi.

 

"Ta thấy cần quá xa, tuy mấy ngọn núi ngoài thôn nhỏ, nhiều cây tùng, nhưng cũng ít. Chúng tìm quanh đây , nếu hãy xa hơn."

 

Nói đến đây Chu tứ lang chút tiếc nuối: "Nói về cây tùng thì bên núi Chúng Sơn vẫn là nhiều nhất, đáng tiếc đó là núi của hai em nhà họ Giả, haizzz..."

 

 

Loading...