Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 382

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:56:42
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cuối cùng Mãn Bảo cung cấp bản vẽ và nguyên lý, Tiến sĩ y học tự tay hai cái gửi cho nàng. Vì ná hàm lượng công nghệ cao, thời đại cũng , nên Bách Khoa Quán thu thuế, cho qua luôn.

 

Mãn Bảo lén thử, nhưng kéo căng hết mức và b.ắ.n vật gì, chỉ thấy dây thun , ngờ lợi hại thế .

 

Hai đứa trẻ đồng thời cảm thán: "Thảo nào sách liệt kê ná hàng ám khí, hóa lợi hại như ."

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Có vũ khí, Bạch Thiện Bảo tự tin hẳn lên, nhét n.g.ự.c áo : "Cậu yên tâm, cái nhất định để ai bắt nạt."

 

"Được! , nhớ đừng b.ắ.n mắt nhé."

 

"Yên tâm , mà."

 

Bạch Thiện Bảo lưu luyến nắm tay Mãn Bảo: "Mai , đến tiễn ?"

 

"Cậu lúc nào, để xin nghỉ tiễn !"

 

"Không cần xin nghỉ , bà nội bảo sớm hơn giờ học ngày, buổi trưa sẽ dừng nghỉ ngơi một hai canh giờ để tránh nắng."

 

"Vậy mai dậy sớm tiễn . Cậu cũng đừng quên nhé, đường nhớ ngắm nhiều đồ chơi , đồ ăn ngon, về kể cho , ngoài cũng ăn."

 

"Không thành vấn đề, còn sẽ thư cho nữa."

 

"Oa, thế thì quá!" Mãn Bảo nghĩ nghĩ , "Nếu gửi thôn thì gửi đến nhà Phó huyện lệnh, sẽ với Phó nhị tỷ tỷ giúp nhận thư, chờ hai thành sẽ lấy về."

 

"Không cần, lúc thư cho Bạch Nhị sẽ cho luôn, bảo gia đinh đưa thẳng đến nhà ."

 

Ra ngoài, bà nội chắc chắn sẽ thư cho bác Bạch (cha Mãn Bảo), đến lúc đó cứ lấy cớ thư cho Bạch Nhị, kẹp thư cho Mãn Bảo bên trong là xong.

 

Mãn Bảo đương nhiên cũng hiểu ý, hai đứa hắc hắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-382.html.]

 

Lưu thị và Trịnh thị ngang qua định xem xe ngựa chuẩn thế nào, thấy hai đứa trẻ nắm tay , Lưu thị khỏi dừng bước.

 

Trịnh thị cũng thấy cảnh đó, thở dài: "Thiện Bảo khó khăn lắm mới bạn, chuyến chắc thằng bé buồn lắm."

 

Lưu thị liếc con dâu một cái: "Chỉ hơn một tháng thôi, luôn về ."

 

"Thế cũng lâu lắm , con còn thấy nỡ, huống chi chúng nó còn là trẻ con."

 

Lưu thị gì với con dâu, nheo mắt hai đứa trẻ bịn rịn chia tay một lúc lâu mới tiếp tục bước . "Đi thôi, đường ngắn, chuyển đến đây vội vàng nên đồ đạc thiếu thốn, chuẩn cho kỹ."

 

Bạch gia chỉ nuôi hai con ngựa, Bạch lão gia cũng nuôi hai con, ông sẵn lòng cho Lưu thị mượn một con. Lưu thị suy nghĩ một chút từ chối. Ngoài ba chiếc xe ngựa, những xe khác đều dùng lừa kéo.

 

Lần Lưu thị với tâm thế răn đe khoe khoang nên mang theo ít đồ. Phần lớn là đồ ăn dùng đường, bà sẽ để và cháu trai chịu khổ. Phần còn là quà cáp cho bằng cố hữu, thứ quý giá đẽ, cũng đặc sản quê mùa giản dị.

 

Đồ đạc chất đầy ba xe lừa, đó bà thuê của tiêu cục ở huyện thành hộ tống. Quy mô lớn hơn và ung dung hơn nhiều so với chạy nạn chật vật đến Thất Lý thôn. Toàn bộ Bạch trạch, trừ một gia nhân ở trông coi ruộng vườn, hai lão bộc và hai nha đầu nhỏ giữ nhà, những khác đều theo Lưu thị.

 

Mãn Bảo dặn dò Khoa Khoa đ.á.n.h thức sáng mai. Khi nàng dụi mắt ngái ngủ đến đầu thôn, ánh bình minh mờ ảo, nàng thấy ba chiếc xe ngựa và ba chiếc xe lừa xếp thành hàng chậm rãi qua cầu. Mãn Bảo đến trợn mắt há hốc mồm.

 

Ở chiếc xe ngựa đầu tiên, Bạch Thiện Bảo thấy Mãn Bảo qua cửa sổ, lập tức phấn khích vẫy tay. Xe ngựa dừng mặt, kịp vững nhảy xuống.

 

"Ta đợi ở nhà mãi thấy , còn tưởng đến tiễn chứ."

 

"Sao thế , hứa với mà. Nếu thật sự đến, chắc chắn là ngủ quên dậy, chứ cố ý ."

 

"Ta , nhưng nếu chuyện lớn như tiễn cũng ngủ quên , chứng tỏ để trong lòng."

 

"Không thể thế , điều đó chỉ chứng minh giấc ngủ quan trọng hơn thôi."

 

Hai đứa trẻ bên đường chuyện tào lao, sáu chiếc xe cùng dừng chờ đợi. Mãn Bảo đoàn xe, thở dài như lớn: "Thôi, phiền nữa, ngay thì trưa nay các đến kịp chỗ nghỉ ."

Loading...