Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:56:38
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo cũng nỡ xa Bạch Thiện Bảo, hỏi: "Tại nhất định về đó ăn Trung thu? Chẳng nhà ở đó còn ruột thịt nào ?"

 

Bạch Thiện Bảo gật đầu: " còn, nhưng quản sự trong nhà gửi thư tới, tộc nhân tìm đến thôn trang, mua ruộng đất để lập nghiệp, về ."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

Mãn Bảo gãi đầu, hiểu lắm: "Họ mua ruộng lập nghiệp thì liên quan gì mà các về?"

 

Bạch Thiện Bảo nàng nhếch miệng , nhưng ánh mắt hề ý : "Bởi vì thứ họ nhắm trúng chính là điền trang của nhà ."

 

Mãn Bảo mở to hai mắt: "Còn chuyện như ?"

 

"Đương nhiên." Chuyện trong nhà, Lưu thị bao giờ giấu Bạch Thiện Bảo, vì bà cảm thấy tương lai Bạch gia là do gánh vác, nên chuyện. Cậu nắm chặt nắm tay : "Cha mất bao lâu, các tộc lão tới cửa đòi giúp gia đình xử lý gia nghiệp. Bà nội đồng ý. Sau đó chuyện như xảy vài , bà nội chịu nổi sự quấy nhiễu , hơn nữa họ ngày càng lấn tới, nên bà mới bán một ruộng đất và cửa hàng ở Lũng Châu để chuyển đến đây."

 

bán nghĩa là Lưu thị cầm tiền để đó. Tiền cuối cùng vẫn dùng để mua điền trang, ngay quanh điền trang cũ.

 

Thứ nhất là vì quen thuộc khu vực đó, quản sự trong nhà kinh doanh nhiều năm quen tay; thứ hai là vì sản nghiệp tập trung một chỗ dễ quản lý hơn. tệ hại ở chỗ, nơi đó cách Lũng Châu xa, một tộc Bạch gia cũng ruộng đất ở khu vực đó.

 

Bạch Thiện Bảo chút tức giận: "Đáng lẽ bà nội nên bán hết ruộng đất ở đó đổi về đây, như chúng cần về nữa."

 

Mãn Bảo gật đầu tán đồng: "Như sẽ lỡ bài học."

 

" đấy, đúng đấy." Bạch Thiện Bảo đảo mắt, : "Hay là về nhà cùng , giúp thuyết phục bà nội chuyển hết điền sản về đây . Một trọng lượng đủ. Bà nội thích , hai đứa cùng , bà sẽ suy nghĩ ."

 

Mãn Bảo tỏ vẻ thành vấn đề: "Hôm nay các giúp nhà Nhị Lộc thu hoạch đậu, ai đưa lên núi chơi, khéo rảnh."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-378.html.]

 

Nhân lúc rảnh rỗi, Mãn Bảo cùng Bạch Thiện Bảo về Bạch gia, sức khuyên bảo Lưu thị mua ruộng đất ở đây.

 

Lưu thị hai đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên, nhịn xoa đầu chúng than thở: "Chuyện đời đơn giản như chứ?"

 

Bạch Thiện Bảo bất mãn: "Chuyện đời vốn dĩ đơn giản, là lớn các bà nghĩ phức tạp quá thôi."

 

"Đứa nhỏ ngốc, cháu chỉ thấy cái hại của việc sản nghiệp nhà ở Lũng Châu, mà thấy cái lợi." Lưu thị dừng một chút, nhớ hai đứa trẻ đều học "Đại Học", bèn do dự nữa, : "Ta hỏi các cháu, Thất Lý thôn chỗ nào ruộng đất màu đang bán?"

 

Bạch Thiện Bảo , sang Mãn Bảo.

 

Mãn Bảo gãi đầu: "Hình như ? Trong thôn hình như ai bán đất cả."

 

" , lúc sống nổi nữa, ai bán đất chứ? Cho dù bán thì cũng là đông một miếng tây một mảnh, hiếm khi gom thành một mảng lớn." Lưu thị giải thích, " điền trang nhà đều là một dải liền kề, miếng nhỏ nhất cũng là 80 mẫu liền ."

 

Bạch Thiện Bảo còn hiểu mấu chốt, nhưng Mãn Bảo gật đầu: "Ruộng liền một mảnh dễ việc, tiết kiệm nhiều thời gian và nhân lực."

 

Lưu thị gật đầu, tán thưởng nàng: " thế, nhà bác Bạch của cháu ở huyện La Giang kinh doanh ba đời mới quy mô như . Nhà mới đến, mất bao lâu mới gầy dựng quy mô sản nghiệp như hiện tại."

 

Ruộng đất thể mua bán tùy tiện, nhưng vẫn kẽ hở, Lưu thị mua vẫn mua , nhưng mua thành từng mảng lớn thì thể. Trừ phi bà dùng thủ đoạn đen tối ép tan cửa nát nhà, buộc họ bán ruộng để trừ tai họa. , lỡ đụng kẻ huyện lệnh chống lưng, ai c.h.ế.t còn . Hơn nữa Lưu thị cũng sẽ chuyện thất đức như .

 

: "Ta bán ruộng đất cửa hàng ở Lũng Châu, mua sản nghiệp ở gần đó, cũng là dựa may mắn, khéo bán đất thôi."

 

 

Loading...