Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 373

Cập nhật lúc: 2025-11-25 00:56:33
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mãn Bảo liền thứ nhất định quý, ít nhất quý hơn nhiều so với T.ử Đằng Đỗ Quyên nàng đào .

 

Cha luôn , cơm ngon sợ muộn. Trồng trọt tranh thủ thời gian, nhưng cũng thể gieo hạt quá sớm, nếu một đợt rét đậm thể công sức cả nhà đổ sông đổ bể. Thu hoạch cũng , thể muộn cũng thể sớm. Muộn thì gặp mưa, sớm thì phí phạm lương thực, tăng thêm hao hụt vô ích.

 

Cho nên Mãn Bảo mấy cục đất đen sì trong góc hệ thống hì hì, gác chuyện đầu, quyết định chờ thời cơ mà Khoa Khoa . Dù lúc thu hoạch vụ thu còn bắt đầu, còn mấy tháng nữa mới đến lúc gieo lúa mì vụ đông.

 

Mãn Bảo chốt xong chủ ý liền cúi đầu bài tập. Hiển nhiên, lúc bài tập Trang giao vẫn quan trọng hơn.

 

Chờ Mãn Bảo xong bài tập, ôn tập bài học hôm nay cùng Bạch Thiện Bảo xong nàng mới về nhà.

 

Đám Đại Đầu về, sâu xanh xám bắt đựng trong một cái hũ sành, bên dùng một cái giỏ hoa đậy hờ để chúng ngoài. Mãn Bảo tuy sợ sâu, nhưng đột nhiên thấy nhiều con vật sống cứ vặn vẹo bò như nàng cũng hãi.

 

Mãn Bảo dùng hai cái que gắp chúng một chiếc lá to gói , gói sơ sơ ném cho Khoa Khoa. Chờ xử lý xong đám sâu, Mãn Bảo mới sang những thứ khác.

 

Mấy thứ đều là thực vật, dễ xử lý hơn nhiều, nàng gói thu hệ thống. Khoa Khoa sắp xếp từng gói theo đơn đặt hàng, chờ đủ bộ mới cùng gửi .

 

Xong xuôi việc, Mãn Bảo bấm tài khoản của ngây ngô. Khoa Khoa cũng vui vẻ, : "Ký chủ rảnh rỗi thể dạo diễn đàn một chút, hiện tại ký chủ mở thông đạo thứ hai cũng ít, cho dù cô thể giao dịch thì cũng thể xem tình hình giao dịch đó."

 

Mãn Bảo đồng ý, nàng Khoa Khoa vẫn thiên về hướng nàng tham gia giao dịch ở thông đạo thứ hai hơn.

 

Đang nghĩ ngợi, Phùng thị ở sân bên cạnh gọi to một tiếng, liền rầm rập chạy tới ăn cơm.

 

Mãn Bảo cũng chạy qua, Chu nhị lang rõ ràng mới về, mồ hôi mặt còn lau khô. Mãn Bảo chạy qua hỏi một câu: "Anh hai, ăn ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-373.html.]

Chu nhị lang gật đầu, ý mặt đậm: "Cũng tệ." Hắn lăn lộn ở huyện thành quen mặt, thường chợ mua rau đều thích mua của .

 

Mãn Bảo chỉ một câu chạy đến bên cạnh cha, hỏi: "Cha, nhà định đổi lúa mạch cho nhà khác giống ?"

 

"Ừ," hôm nay lúc nhóm trưởng thôn đến mang cho Lão Chu ít t.h.u.ố.c lá sợi, cho nên giờ ông t.h.u.ố.c hút, lúc đang rít t.h.u.ố.c đầy thỏa mãn, : "Năm nay vận khí nhà , ông trời phù hộ lúa mạch thu hoạch cũng . Có mấy chỗ ngập nước thu hoạch thế mà còn hơn năm ngoái, cho nên họ đều dùng lúa mạch nhà để lưu giống."

 

Lão Chu tới đây đầu hỏi vợ già đang trong góc xe sợi gai: "Lúa giống nhà cất kỹ ?"

 

Tiền thị "Ừ" một tiếng: "Chỗ các ông gặt về đều cất kỹ, tuốt xong . Hai hôm nay nắng to, vẫn đang phơi đấy."

 

Lão Chu thỏa mãn gật đầu: " thấy chắc một hai hôm nữa là mưa, nhất định trông chừng đống hạt giống . Trừ chỗ chúng giữ , lúa mạch còn họ đổi thì đổi , dù cũng đều là để ăn cả."

 

Mọi đều ý kiến. Kiểu đổi giống ở nông thôn cũng hiếm, nhưng cũng thường thấy, vì thường tin tưởng hạt giống nhà giữ hơn, ít khi đổi hạt giống của nhà khác quy mô lớn như .

 

Tiền thị hỏi: "Biết họ đổi bao nhiêu ?"

 

"Không ít , lúa giống trong thôn ít nhất một nửa là từ nhà ."

 

"Nhiều như ?" Chu đại lang kinh ngạc, "Lỡ như trồng bằng..."

 

"Chuyện là họ đề xuất, ép họ đổi. Nếu oán trách thì cũng đổ lên đầu mấy đầu thôi, liên quan đến nhà ." Lão Chu đến đây thì dừng một chút, "Có điều chúng cũng phơi lúa cho kỹ, đừng để dính nước mưa. Lão đại, mấy ngày nay các con cẩn thận một chút."

 

Nói đến đây ông mới nhớ hôm nay Chu đại lang giúp nhà Chu Hổ việc, bèn hỏi: "Nhà Chu Hổ thế nào ?"

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

 

 

Loading...