Hơn nữa vải bố nhà họ Chu quả thực lắm, Mãn Bảo thích. Nàng nhớ chỉ một chiếc áo gai mới, kết quả mới mặc lên bao lâu cọ đỏ ửng cả da. Sau đó nàng thu , tháo may quần áo cho . Mặc hơn nửa năm, lấy áo gai cũ mềm tháo may cho nàng.
Hiện tại quần áo mùa hè của Mãn Bảo phần lớn là sửa từ quần áo cũ của và chị dâu cả, chỉ mùa đông mới mặc áo vải bông mua từ huyện thành.
Cho nên đối với cây gai, Mãn Bảo chẳng thích thú gì. Nàng thổi thổi tay mấy đứa cháu, đó đặt lòng bàn tay mỗi đứa một viên kẹo.
Đám trẻ con lập tức an ủi, vui vẻ hẳn lên, bóc kẹo ăn theo Mãn Bảo về nhà.
Mãn Bảo lấy bút , những thứ cần tìm và lượng lên giấy giao cho Đại Đầu: "Bạn của còn mua mấy thứ , cháu dẫn Nhị Đầu bọn nó tìm giúp . Nhớ kỹ, sâu xanh xám còn sống. Để đề phòng vạn nhất, cháu cứ bắt nhiều về một chút, hái thêm nhiều lá cây to về để đóng gói."
Chữ giấy Đại Đầu đều , cũng khó hiểu, nhưng bé thắc mắc là rốt cuộc ai mua sâu tính theo con chứ? Loại nên tính theo cân ? Hoặc tính theo đấu cũng mà.
mà khách hàng của cô út ngốc nghếch xem là chuyện ?
Đại Đầu chỉ lướt qua tờ giấy vỗ n.g.ự.c đảm bảo với Mãn Bảo là thành vấn đề, đó hì hì hỏi: "Cô út, đậu trong nhà thu xong , cô thể với chú hai một tiếng, mấy hôm nữa đưa bọn cháu huyện thành chơi ?"
Mãn Bảo : "Ta , các cháu là bán kẹo trong tay chứ gì?"
Đám trẻ Mãn Bảo hắc hắc.
Mãn Bảo : "Anh hai chắc chắn sẽ đưa các cháu , nhưng tư thì chắc là ."
Mắt Nhị Nha sáng lên: "Chú tư cũng huyện thành ạ?"
"Đương nhiên, chờ thu hoạch xong hoa màu nhà Bạch lão gia, sẽ cùng tư lên núi tìm Phục Linh, đến lúc đó bảo tư giúp hai một tay."
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Nếu họ còn tìm Phục Linh, Mãn Bảo sẽ lén giữ một khối nhỏ, đó cắt thành mấy phần đem bán. Bách Khoa Quán thưởng cho nàng 20 vạn tích phân, nàng sẽ bán 15 vạn, chỉ cần bán hai phần là cũng gần đủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-371.html.]
Đây là kết luận Mãn Bảo rút khi suy ngẫm về loạt đơn hàng tối qua. Nàng phát hiện, những thứ tích phân càng cao trong Bách Khoa Quán thì giá trị thực tế ở đây cũng càng cao.
Ví dụ như Phục Linh và Chim Sẻ là những thứ tích phân cao nhất hiện tại. Chim Sẻ thì , nhưng Phục Linh là món đắt nhất nhà họ bán hiện nay.
Chu nhị lang từng hỏi Trịnh chưởng quầy, ông thứ bộ là hoang dã, thể trồng nên quý. Quý hiếm cộng thêm d.ư.ợ.c hiệu nhiều, giá trị tự nhiên tăng lên.
Tuy nhiên họ bán là Phục Linh tươi, Chu nhị lang ngóng là Phục Linh qua bào chế, phẩm chất , giá còn tăng gấp đôi. Thảo nào t.h.u.ố.c trong hiệu t.h.u.ố.c đắt như .
Mãn Bảo cảm thấy đắt cũng bằng giá ở tương lai. Nàng rõ, tích phân còn quý hơn cả tiền đồng, một khối Phục Linh nhỏ xíu cũng trị giá 20 vạn tích phân.
Mãn Bảo tủm tỉm giống như một chú chuột nhỏ, khiến Bạch Thiện Bảo cứ nàng mãi. Cuối cùng nhịn , đưa tay gõ đầu nàng, hỏi: "Rốt cuộc thế?"
Mãn Bảo trái , cuối cùng chằm chằm Đại Cát đang trong góc.
Đại Cát: "..."
Bạch Thiện Bảo cũng trừng mắt Đại Cát.
Đại Cát lặng lẽ dậy, mở cửa khỏi thư phòng. Cậu quanh sân, cuối cùng tìm một cái cây xổm xuống, từ đây thể qua cửa sổ thấy hai đứa trẻ trong thư phòng nhưng chúng gì.
Mãn Bảo thấy Đại Cát ngoài, lập tức ghé tai Bạch Thiện Bảo thì thầm: "Nếu trong tay nhiều thứ mà một cực kỳ khan hiếm, xem nên đổi hết thành tiền là lấy vật đổi vật thì hơn?"
"Những thứ khan hiếm đó đối với giá trị cao ?"
Mãn Bảo nghĩ nghĩ : "Có cái cao, cái ; cái hiếm, cái thấy đầy đường."
"Vậy đổi lấy thứ gì của họ?"