Haizz, cho nên mấy chuyện vẫn dựa họ mới .
Đại Đầu vẫn khó hiểu: "Người lợi hại tại mua hoa dại, núi thiếu gì..."
"Giá trị hàng hóa tính như ," Mãn Bảo , "Khi trời mưa, núi mọc đầy nấm ngon, ai cũng lên núi là tìm nấm, nhưng trong thành vẫn bỏ 20-30 văn tiền để mua từ tay hai. Đổi là ở trong thôn, cháu mua ?"
Đại Đầu lắc đầu, tự lên núi tìm là , tìm thì khỏi ăn.
"Người thể mua nấm ăn chắc nhiều tài cán, nhưng chắc chắn là tiền. Mà thể kiếm tiền, ít nhất chứng tỏ lợi hại, đúng ?"
Đại Đầu gật đầu.
"Cho nên chúng cần quan tâm mua hoa dại cỏ dại của chúng là ai, cũng cần quan tâm khôn ngốc, càng cần quan tâm họ lấy đồ gì, họ mua, chúng bán là ."
"Vậy tính tiền thế nào?" Đại Đầu hỏi, "Cô út, cô học, lỡ còn mối ăn như thì , là để bọn cháu giúp cô?"
Mãn Bảo ha ha, vui vẻ : "Được nha, mỗi phần cho các cháu một viên kẹo, các cháu gom kẹo mang huyện thành đổi cũng ."
"Tại là kẹo mà tiền?"
"Vì tiền, cũng đưa tiền cho ."
Tích phân thể đổi trực tiếp thành tiền, nhưng thể đổi thành kẹo, đương nhiên là cho kẹo hơn .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Đại Đầu hỏi khách hàng dùng cái gì để trao đổi với cô út, câu trả lời , bé ngược cảm thấy bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-367.html.]
thế, ai mà dùng tiền để mua mấy thứ chứ?
Mãn Bảo giao đồ cho Khoa Khoa, Khoa Khoa lượt gửi hàng . Gửi buổi chiều, đến tối thì tất cả tích phân đều về tài khoản. Tổng cộng là 25.800 điểm, Khoa Khoa trích 10% hoa hồng, nó tự giác trừ phần của , còn trong tài khoản là của Mãn Bảo.
Mãn Bảo hớn hở tích phân đột phá mốc 50 vạn. Đây là tích phân nhiều nhất nàng từng từ khi sở hữu Khoa Khoa. Nàng nắm chặt nắm tay nhỏ, hùng tâm bừng bừng nghĩ, chỉ cần thêm hai loài quý hiếm như mục từ Chim Sẻ nữa xuất hiện, nàng sẽ thể mua t.h.u.ố.c cho .
Khoa Khoa nhắc nhở: "Ký chủ, cô còn một mục tiêu vật quyết toán, qua thì tích phân thưởng của nó sẽ thấp hơn Chim Sẻ ."
Mãn Bảo càng vui hơn: "Vậy là chỉ cần tìm thêm một loài nữa là đủ? Không, nếu thể giống , bán T.ử Đằng và Đỗ Quyên hai mươi cũng đủ ."
"Không sai, nhưng mua vẻ nhiều lắm."
Suy cho cùng đều là lấy nghiên cứu và nhân giống chủ, những khoa học kỹ thuật chỉ cần vài cành cây, thêm ít đất nuôi dưỡng để nghiên cứu một chút, với công nghệ tương lai thì nhân giống quy mô lớn thành vấn đề. Đâu ai cũng là nhà sinh vật học, và cũng nhà sinh vật học nào cũng hứng thú với hai loài hoa .
Khoa Khoa cảm thấy ký chủ thể giao dịch nhiều chủng loại hơn: "Có lẽ cô nên liệt kê danh sách những loài ghi mà hiện tại thể lấy đăng lên, nếu cần, tự nhiên sẽ đặt hàng với cô."
Mãn Bảo thấy ý kiến tồi, nàng thoát khỏi hệ thống, ngoài một chút, đó lén lút thắp đèn dầu, lấy giấy bắt đầu vẽ vẽ.
Khoa Khoa thể giúp nàng tải lên, giúp nàng tìm hình ảnh, nhưng thể nàng đăng bài và tổng hợp những thứ . Nhân loại thiết kế chúng cho rằng sẽ khiến con mất trí tuệ. Cho nên Mãn Bảo chỉ thể tự .
Cả nhà họ Chu chỉ hai ngọn đèn dầu, một ngọn do Lão Chu giữ, ngọn còn đương nhiên trong tay duy nhất sách trong nhà là Mãn Bảo.
Hơn ba năm qua, sinh vật Mãn Bảo ghi thật sự ít, trong đó nhiều nhất là thực vật. Nàng loại bỏ những thứ chỉ thưởng 1 điểm tích phân, nàng những thứ đó trong tương lai cũng ý nghĩa, còn ít. Cho nên nàng chỉ tìm những thứ tích phân từ 10 điểm trở lên, nếu lên đến cả trăm thì càng .
Trong đó những thực vật dễ tìm như Tích Tuyết Thảo (Rau Má), Thứ Phao (Mâm Xôi), Xanh Xám Trùng (sâu xanh)... là dễ lấy nhất, vả bất kể mùa nào cũng .
Mãn Bảo liệt kê xong danh sách liền đưa cho Khoa Khoa quét, đó chuyển lên diễn đàn, một bài đăng dài thật dài chuẩn xong. Mãn Bảo đ.á.n.h dấu tất cả là "Viễn cổ", nàng đồ càng cổ xưa càng giá.