Chỉ thấy cách đó xa, một thằng nhóc vô cùng quen mắt đang sai bảo gia nhân gom mấy đống lúa mạch họ cắt , bó thành một bó vác .
Chu tứ lang nhịn hỏi: "Tiểu lang quân cũng xuống ruộng giúp thu hoạch lúa ?"
Bạch lão gia mà nỡ sai bảo đứa con trai bảo bối ?
Bạch nhị lang đầu , một lúc lâu mới nhận cái đen nhẻm là tư của Mãn Bảo, bèn toét miệng : "Không , bắt chim sẻ với Bạch Thiện và Chu Mãn, cần lúa mạch mồi."
Lúc chỉ Chu tứ lang trầm mặc, mà ngay cả Chu tam lang cũng nhịn . Thấy gia nhân vác bó lúa to đùng lên, kìm : "Có nhiều quá ?"
"Một chút cũng nhiều, rải càng nhiều chim bay xuống càng đông," Bạch nhị lang tự tin , "Mấy bữa nay chúng bắt dữ quá, chim ở đầu thôn khôn bắt nữa, nên tận đây."
Chu tứ lang tài nào hiểu nổi: "Nhà tiểu lang quân thiếu thịt ăn ?"
"Không thiếu nha, ngươi hỏi thế?"
"Nếu thiếu thịt, gì cứ bắt chim sẻ?"
"Vì nó vui chứ !" Bạch nhị lang ăn thịt chim mấy ngày liền, dù đổi món thì cũng ngán . Sở dĩ mệt mỏi ngày nào cũng chạy vác lúa, chính là vì trò bắt chim thú vị.
Đến giờ, thu nạp nhiều bạn nhỏ cùng chơi trò .
, Bạch nhị lang thu nạp nhiều bạn nhỏ, đến mức mỗi dù Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đến, bọn họ cũng chơi rôm rả.
Đương nhiên, vì miếng ăn, Mãn Bảo ngày nào cũng đến, nhưng sẽ mang theo sách. Bạch Thiện Bảo cảm thấy chim sẻ chiên dầu hoặc nướng đồ ăn vặt cũng ngon nên cũng theo, và cũng mang theo sách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-360.html.]
Vì lưới bắt chim chỉ một bộ nên bọn họ tranh việc giật dây, đương nhiên việc đào hố chôn gậy cũng chẳng đến lượt. Thế là hai đứa tìm một gốc cây sách, thỉnh thoảng chỉ trỏ bọn trẻ cách đặt vị trí cho đúng.
Tất nhiên, khi Bạch nhị lang đến, sẽ cường thế giành lấy quyền chỉ huy, cho khác xen . Bạch Thiện Bảo và Mãn Bảo đều chơi chán trò nên cảm thấy cả, chỉ huy thì nhường cho . Chính vì điểm , mỗi ngày khi chia chim, Mãn Bảo và Bạch Thiện Bảo đều chia phần bằng với Bạch nhị lang, với lý do mỹ miều là: Cúng nạp cho trưởng lão.
Ừm, là trưởng lão đấy nhé.
Bạch lão gia tuần tra đồng ruộng lúc hoàng hôn, vì khi nắng còn gắt ông chẳng khỏi cửa chút nào.
Lúa mạch ở các trang trại khác đều thu xong, hôm nay ông mới lo đến ruộng gần nhà. Kết quả chắp tay lưng bờ ruộng một lúc, liền thấy tiếng hò reo, kinh hô của trẻ con truyền đến từ cách đó xa.
Ông tò mò sang.
Đó là một bãi đất hoang rộng chừng ba bốn phân đất, vì lẫn đá sỏi mọc hai cái cây nên bỏ hoang. Cỏ mọc tự nhiên đó, Bạch lão gia khá quen thuộc chỗ vì mỗi khi gieo hạt thu hoạch, ông tuần tra mệt thường nghỉ ở đó.
Lúc , chỗ đó đang tụ tập bảy tám đứa trẻ, đứa bé béo tròn giữa vô cùng quen mắt.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Bạch lão gia hiệu cho tùy tùng lên tiếng, tự chắp tay lưng tới gần.
Đến nơi, ông thấy bọn trẻ đang dựng lưới từ đất lên, bên cạnh đứa đang bắt một con chim sẻ nhét giỏ. Bạch lão gia liền nhớ tới mấy ngày nay bữa nào cũng món chim sẻ. Ông đương nhiên đó là do con trai út bắt, trong lòng còn vui mừng. Dù nó lớn từng , thấy mang đồ trong nhà , hiếm khi thấy mang thứ gì về.
Bạch lão gia nở nụ , đang định dùng tư thái hòa ái dễ gần bước tới chào hỏi các bạn nhỏ của con trai, thì thấy bọn trẻ dựng lưới xong, con trai ông xoay ôm một đống lúa mạch từ đó tới, trực tiếp ào ào rải lên bãi cỏ.
Bạch lão gia ngẩn , thuận thế xuống đất, lúc mới phát hiện cỏ vốn một lớp bông lúa, giờ phủ thêm một lớp nữa, trông càng dày đặc.
Mãn Bảo ngẩng đầu thời gian, dậy từ gốc cây : "Bạch nhị, lưới một nữa về thôi, còn sớm ."