Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 356

Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:18:43
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lão Chu ghét bỏ bĩu môi: “Cái đầu óc của nó, thể nghĩ những điều đó mới là lạ.”

 

Ai thể ngờ đứa trẻ nhát gan như hỗn như thế?

 

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Thế nên trong quá trình trưởng thành của Chu Tứ Lang, nhà họ Chu vẫn luôn thích thú với chuyện , thỉnh thoảng lôi trêu chọc Chu Tứ Lang một chút, cũng hy vọng thể học theo lúc nhỏ của .

 

Đứa trẻ mềm mỏng một chút, luôn yêu thích hơn đứa trẻ ngang ngược một chút, ?

 

từ khi Chu Tứ Lang mười ba tuổi, chuyện ai nhắc nữa. Ngay cả những dân trong làng rõ chuyện cũng hề nhắc đến, bộ là vì chuyện còn liên quan đến Chu Ngân.

 

ba đến x.é to.ạc phận của Chu Ngân và bày mặt , đặc biệt là bày mặt Mãn Bảo.

 

Đứa trẻ đúng là đang ở giai đoạn hứng thú nhất với nhà, luôn thỉnh thoảng hỏi về vị chú út mà cô bé từng gặp.

 

Lão Chu dám nhiều, sợ cô bé điều gì đó, nhưng cũng dám , nếu với sự thông minh của đứa trẻ , cô bé chắc chắn sẽ điều gì đó.

 

cũng một cái lợi, về những chuyện xa xưa, liên quan đến sự kiện sáu năm , ông vẫn sẵn lòng kể, cũng là để Mãn Bảo hiểu thêm về vị “chú út” từng gặp mặt.

 

Nghe những lời đó là nguyên văn của Tư, Chu Ngũ Lang thất vọng một hồi.

 

Điểm chú ý của Mãn Bảo khác: “Chú út thể bắt chim sẻ ? Vậy chú bắt như thế nào?”

 

Lão Chu gãi gãi đầu: “Cái thật sự . Hay là con hỏi Chu Hổ?”

 

Trong trí nhớ của ông, trong làng thể bắt chim sẻ nhiều, mà thể liên tục bắt , ngoài em trai út của ông , cũng chỉ Chu Hổ, thường xuyên săn, mới .

 

Lão Chu : “Lần con và tiểu công tử nhà họ Bạch nghĩ một cách như cho nhà họ, còn tặng cho nhà họ một con dê, con hỏi, chắc chắn sẽ .”

 

“Được, con hỏi.” Quay định chạy.

 

Lão Chu bình tĩnh từ phía túm lấy cổ áo cô bé, : “Gấp cái gì, trưa về hỏi , bây giờ việc .”

 

Ông sai bảo cô con gái út: “Cùng Tam Đầu dắt Tam Nha và Tứ Đầu nhặt những bông lúa mạch rơi trong đồng.”

 

Mãn Bảo thì chằm chằm cái liềm.

 

Lão Chu hoảng hốt, vội vàng giấu cái liềm lưng: “Con còn nhỏ, cầm dao. Đợi con đến tám tuổi, , đến mười tuổi hãy xuống ruộng.”

 

Lão Chu nghĩ ngợi, cảm thấy ý tồi, : “Không tồi, cứ như , mười tuổi xuống ruộng, bốn năm, phơi đen, dưỡng một năm là thể mai mối. Mai mối xong dưỡng một năm, lúc đó trắng trẻo nõn nà, lúc xuất giá.”

 

Mãn Bảo ngơ ngác cha , nghiêng đầu hỏi: “Cha, con gả ạ?”

 

“Đương nhiên là lên trấn , nhưng Mãn Bảo của chúng bây giờ lợi hại như , chừng thể gả lên huyện thành chứ?”

 

Những nơi đó đều xa, Mãn Bảo nghĩ ngợi, lắc đầu từ chối.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-356.html.]

Cô bé hứa với Khoa Khoa, đợi cô bé lớn lên sẽ đưa nó đến những nơi xa để ghi nhiều loài thực vật, lấy chồng thì ghi thế nào ?

 

Thế nên cô bé với lão Chu: “Cha, con tạm thời lấy chồng , đợi con xong việc hãy lấy.”

 

Lão Chu liền ha hả lên, câu trả lời ông quen thuộc vô cùng, chẳng hề để tâm mà vỗ đầu cô bé : “Việc đời cho hết ? Đến tuổi lấy chồng thì vẫn lấy thôi.”

 

Mãn Bảo đầu chạy , cũng tranh cãi với lão Chu nữa. Đợi cô bé lớn lên, cha chắc chắn sẽ đổi suy nghĩ.

 

Ví dụ như chị cả.

 

Năm đó chị cả mới về nhà, cha còn định tháng gả chị ngay, kết quả bây giờ qua một năm, một năm nữa, chị cả chẳng vẫn gả ?

 

Thấy con gái út chạy , những khác còn đang xổm mặt, lão Chu liền ghét bỏ phẩy tay: “Đi , mau việc , trưa mà cắt xong mảnh thì về nhà.”

 

Nhà họ Chu đông , cắt mảnh ruộng lúa mạch đương nhiên cần đến trưa, thực đến một canh giờ, tức là giờ Tị chính nhị khắc, họ cắt xong.

 

Mãn Bảo và đám trẻ con thì ở phía nhặt mót lúa.

 

Lão Chu lau mồ hôi mặt, lúc mặt trời gay gắt.

 

Ông đầu với Chu Tứ Lang: “Bảo vợ con về nhà , đừng ở đây phơi nắng nữa, thím Ba của con chắc cũng về , để hai đứa nó ở nhà nấu cơm trưa.”

 

Chu Tứ Lang vội vàng đồng ý, bảo Phương thị trở về.

 

Họ quản những bó lúa mạch đang phơi ngoài đồng, mà trở bờ, bắt đầu chuyển lúa mạch giỏ tre. Đây là những bó họ bó từ sáng sớm, bây giờ lúc gánh về nhà.

 

Còn những bó mới cắt ngoài đồng, phơi buổi sáng, đợi đến tối bữa cơm, khi mặt trời dịu một chút đến bó gánh về.

 

Thực nếu là những năm , lão Chu thà để lúa mạch phơi ngoài đồng một hai ngày. Tuy lúa mạch để qua đêm sẽ chim sẻ và chuột trộm mất một ít, nhưng thể tranh thủ thời gian thu hoạch những mảnh lúa mạch khác, cũng thể tiết kiệm gian trong nhà, ?

 

bây giờ , làng cắt lúa mạch xong để ngoài đồng trộm. Làng Thất Lý của họ hẻo lánh, ở trong núi, lạ đều thấy , nên tạm thời ai trộm.

 

nhỡ làng thì ?

 

Đến lúc đó ai mà thấy ?

 

Hơn nữa đồng ruộng phần lớn ở ngoài làng, ở trong nhà, ai thể xem tình hình ngoài đồng?

 

Còn về chuyện làng trộm cắp, lão Chu tự nhiên là tin, dù kẻ ác như , thỏ còn ăn cỏ gần hang.

 

mặc kệ kẻ trộm ở , bây giờ ông cũng dám để lúa mạch ở ngoài qua đêm.

 

Năm nay thu hoạch vốn , trộm, trong nhà thật sự sẽ uống gió tây bắc.

 

Lão Chu gánh một gánh , Chu Tứ Lang liền tránh ánh mắt của Tiền thị, bắt đầu lười biếng. Động tác đặt lúa mạch giỏ tre ngày càng chậm, ngày càng chậm.

 

Chu Ngũ Lang và Chu Lục Lang cũng gánh lúa mạch, nhưng giỏ tre của họ tương đối nhỏ, cần lo lắng đè nặng vai và eo, dù họ còn lớn nữa, ?

Loading...