Nông Gia Tiểu Phúc Nữ - Chương 26
Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:47:08
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:47:08
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
Mãn Bảo ngẫm nghĩ một chút, lắc đầu : “Đều , em thích trọng nam, cũng thích trọng nữ. Mọi đều là , thể bình đẳng như ?”
Hệ thống dường như ngẩn ký chủ của , một lúc lâu mới : “Tương lai thì thể. Vì khoa học kỹ thuật phát triển, sức sản xuất tiến bộ, quan hệ sản xuất cũng đổi. Tương lai nhiều công việc trí óc hơn, về mặt trí tuệ, nhiều cô gái hề thua kém con trai, cho nên dần dần, hai giới thể cùng một mặt bằng.”
Nửa câu đầu Mãn Bảo hiểu, hệ thống cũng cảm thấy giải thích mối quan hệ giữa sức sản xuất và quan hệ sản xuất quá sâu xa khó hiểu, nên nó thẳng cho Mãn Bảo: “Kinh tế cơ sở quyết định kiến trúc thượng tầng. Nếu chị dâu của cô kiếm nhiều tiền hơn trai cô, thì trai cô lời chị dâu, và chị dâu cũng sẽ mạnh mẽ hơn.”
Mãn Bảo liền chống cằm hỏi: “Vậy nếu chị Nhị Nha kiếm tiền giỏi hơn Nhị Đầu, nhị tẩu sẽ thương chị Nhị Nha hơn, và cũng cho chị học chữ ?”
Hệ thống : “Về lý thuyết là .”
Mãn Bảo liền lập tức nhảy xuống ghế, nghiêm túc : “Em thấy như là đúng. Nhị tẩu nên thương chị Nhị Nha vì chị là con gái của chị, thể vì chị kiếm tiền mới thương chứ? Em khuyên nhị tẩu.”
Hệ thống ngăn cản.
Mãn Bảo liền lóc cóc chạy bếp tìm Phùng thị, : “Nhị tẩu, giữa Nhị Đầu và chị Nhị Nha, chị thích Nhị Đầu hơn, thích chị Nhị Nha ?”
Phùng thị rửa nồi, hỏi: “Cô út ai ? Nhị Đầu và Nhị Nha đều là con của , thích Nhị Nha ?”
“Vậy chị cho chị Nhị Nha học chữ?”
Phùng thị một cách đương nhiên: “Nó học chữ cũng vô dụng.”
Mãn Bảo sửng sốt: “Sao, vô dụng chứ? Học chữ tác dụng lớn lắm, nếu nhiều bỏ tiền học gì?”
“Đó là con trai. Con xem cô gái nào bỏ tiền học đường sách ?”
Mãn Bảo: “Có em đây!”
Phùng thị nhịn : “Cô út thì khác, hơn nữa Trang thu học phí của con, ngay cả sách vở cũng định để con mua, chẳng tốn kém gì.”
Phùng thị với Mãn Bảo: “Đàn ông học chữ thể kế toán, còn thể dạy học. Học giỏi, còn thể thi quan. đàn bà học chữ thì ích gì? Đến tuổi là gả chồng, đồng thì cũng ở nhà lo việc nhà, học quan trọng gì ?”
Mãn Bảo , nhưng trong lòng luôn cảm thấy lời nhị tẩu đúng.
Nghĩ một hồi, cô bé cuối cùng cũng tìm lý lẽ để phản bác: “Tiên sinh , sách để hiểu đạo lý.”
Phùng thị: “Đạo lý thì một chút là hiểu thôi. Cô út yên tâm, sẽ với Nhị Nha. Con xem chúng đây, cũng chữ, ai mà hiểu đạo lý? Con gái đều là học đạo lý từ .”
Mãn Bảo , bèn trĩu vai xuống : “Vậy nếu chị Nhị Nha chữ mà kiếm tiền, chị sẽ đồng ý cho chị học ?”
Phùng thị: “Nó thể kế toán, cũng thể thầy dạy học, càng thể thi quan, mà dựa chữ nghĩa kiếm tiền ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nong-gia-tieu-phuc-nu/chuong-26.html.]
“Em cần , nhị tẩu cứ hứa với em . Nếu chị thể dựa chữ nghĩa kiếm tiền, chị đồng ý cho chị học cùng em.”
“Được, , ,” Phùng thị cho qua chuyện: “Ta hứa với con. Thôi, nhóm lửa, trong bếp khói lắm, con mau ngoài .”
Mãn Bảo chẳng quan tâm chị thật lòng , cứ coi như chị đồng ý, chạy tìm Nhị Nha.
Nhị Đầu tìm giấy nháp thì thấy cô út , liền vứt giấy xuống tìm. Cậu bé trách nhiệm trông nom cô út, thể để cô út lạc ?
Mãn Bảo chạy bờ sông tìm Nhị Nha.
Một đám đang tụ tập giặt giũ bên bờ sông. Mãn Bảo chạy tới, đều chào hỏi cô bé. Một phụ nữ cao giọng : “Ối chà, Mãn Bảo cũng giặt quần áo ? Nhà họ Chu các nhiều con gái thế, còn cần đến cô út tay?”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Nhị Nha cũng thấy Mãn Bảo, vội vàng ngăn cô bé cho đến gần bờ sông: “Cô út, cô đây? Bà nội cho cô bờ sông .”
Mãn Bảo : “Em tìm chị.”
“Chị còn giặt đồ, cô út về .”
Vẫn là phụ nữ : “Mãn Bảo , cháu cũng giúp cháu gái một tay , tuổi cũng còn nhỏ nữa, nhà các cháu bây giờ khó khăn, thể cứ sung sướng như .”
Mãn Bảo thấy bà lý, liền gật đầu lia lịa: “Cháu dâu đúng, cháu sẽ giúp chị Nhị Nha.”
Vừa , cô bé cũng thử giặt quần áo một , lớn từng mà từng giặt đồ. Mãn Bảo dòng sông, đôi mắt sáng rực lên, quên luôn mục đích ban đầu khi đến đây.
Nhị Nha nào dám để Mãn Bảo giặt quần áo, nhịn lườm phụ nữ : “Thím ba, nhà đông con, ai giặt ai giặt thì liên quan gì đến thím?”
“Ồ, con bé Nhị Nha cũng cứng cỏi phết nhỉ, học theo chú tư nhà mày ? Cứng cỏi thế thì đừng sang nhà tao vay tiền nữa nhé.”
Mãn Bảo ngẩn , bừng tỉnh ngộ, vội vàng an ủi bà : “Thím Tam Trụ, nhà thím thiếu tiền ? Thím yên tâm, đợi nhà cháu kiếm tiền sẽ trả cho nhà thím tiên.”
Nghĩ đến ngày mai sẽ huyện thành kiếm tiền, cô bé tự tin vỗ n.g.ự.c : “Ngày mai cháu huyện thành kiếm tiền, về sẽ trả cho nhà thím ngay.”
Đứa trẻ vài tuổi, giọng còn non nớt, cố học theo lớn chuyện, câu đầu tiên khiến bò, nhưng đến câu thì chẳng ai nổi nữa. Có nhịn hỏi Nhị Nha: “Nhị Nha, nhà các cháu thật sự định bán cô út đấy chứ?”
Nhị Nha a lên một tiếng: “Các bậy gì thế, nhà chúng thể bán cô út ?”
Mãn Bảo cũng nghiêm túc : “Nhà cháu bán trẻ con.”
“Thế thì mà kiếm tiền ?” Vợ Tam Trụ nhịn : “Vụ mùa qua , ngoài đồng việc, việc huyện cũng đến lượt nhà các cháu?”
Mãn Bảo kiêu ngạo : “Chúng cháu định bán hoa. Các cứ chờ xem, chúng cháu chắc chắn sẽ kiếm tiền.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.